ĐÃ HIỂU CỘNG SẢN THÌ PHẢI BỎ CỘNG SẢN

Cha Giuse Đinh Hữu Thoại, Sài Gòn, 2010.
Cha Giuse Đinh Hữu Thoại, Sài Gòn, 2010.

Cháu Việt Phan năm nay học lớp 8 tại một trường Trung Học Mỹ (Heritage Hall) ở Oklahoma City, là cháu ngoại một người bạn của Tạ Phong Tần. Để chuẩn bị cho bài luận văn của mình về đề tài “Nhân quyền tại Việt Nam”, Việt Phan đã gởi câu hỏi phỏng vấn Tạ Phong Tần và tôi đã trả lời. Tựa bài do Tạ Phong Tần tự đặt.

Mới học lớp 8 mà đã viết những bài luận như thế này, biết cách đặt câu hỏi như thế này, thiệt đáng nể. Giáo dục Hoa Kỳ hướng cho học sinh có tư duy độc lập, sớm có kiến thức xã hội. Không phải như ở VN, học sinh, sinh viên, kể cả viên chức… là cái máy photocopy các loại nghị quyết đảng…

Dưới đây là toàn văn các câu hỏi và trả lời:

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 45

Cha Nguyễn Văn Khải, Sài Gòn năm 2010
Cha Phêrô Nguyễn Văn Khải, Sài Gòn năm 2010

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 13/4/2016

Ông ta lại kết thúc biên bản rồi nghỉ. Lúc này khoảng 10 giờ sáng.

Trong thời gian này, mỗi ngày ông Cống chỉ gặp tôi có một buổi sáng, từ tám giờ đến khoảng chín rưỡi chỉ để nói chuyện trời trăng mây nước. Viết một cái biên bản hỏi cung cho tôi ký nội dung như đã thỏa thuận với tôi rồi thôi. Tôi cũng không quan tâm đến ngày tháng trôi qua, sức khỏe tôi dần dần khá hơn, đi tới đi lui không còn mệt. Thuốc cao huyết áp khi tôi bị bắt có đem theo một số đủ uống đến hết tháng. Sau khi tôi ăn cơm hai ngày thì cán bộ y tế Trương Văn Hồng sáng sáng vô phòng giam phát thuốc.

Tiếp tục đọc

KÝ ỨC MẮM CÁ LINH

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 13/4/2016

Cá linh non
Cá linh non

Tháng Bảy, Tháng Tám âm lịch hàng năm, nước từ thượng nguồn sông MêKông đổ về phía hạ lưu theo con sông Tiền và sông Hậu. Rồi mùa lũ, nước từ Biển Hồ (Cambodia) đổ về Hồng Ngự (Đồng Tháp) để tuôn ra các con kinh, sông lớn nhỏ ở miền Tây. Thường thì khu vực Đồng Tháp trũng thấp nước chảy không kịp, đọng lại dâng lên ngập hết đồng ruộng, ao hồ, nhà cửa, người dân kêu là mùa nước nổi.

Tiếp tục đọc

LÊNH ĐÊNH CHIẾC LÁ…

Nguyễn Văn Út - Nguyên Bí Thư tỉnh ủy tỉnh Minh Hải (nay là 2 tỉnh Bạc Liêu, Cà Mau), nhân vật ông bố chồng trong câu chuyện
Nguyễn Văn Út – Nguyên Bí Thư tỉnh ủy tỉnh Minh Hải (nay là 2 tỉnh Bạc Liêu, Cà Mau), nhân vật ông bố chồng trong câu chuyện

Chị là chủ nhân xe hủ tíu bình dân ở ven đường. Chỉ vài chiếc bàn, ghế nhỏ bằng nhựa, một tấm bạt ni lông sọc hai màu xanh đỏ đã rách bươm lổ chổ đủ che khi nắng, còn mưa thì mạnh ai nấy bưng tô chạy, nhưng cái giá bèo ba ngàn rưỡi đồng một tô, lại ăn ngon miệng nên xe hủ tíu của chị luôn đông khách. Ban đầu, ai cũng tưởng cô con dâu độc nhất của một quan chức đầu tỉnh nổi tiếng bán hủ tíu cho vui. Đến ăn quen rồi, người ta mới biết cái xe hủ tíu đó là nguồn sống của chị và hai đứa con nhỏ. Ba mẹ con họ tự làm tự sống, chồng và gia đình chồng có cũng như không.

Tiếp tục đọc

VIẾT BÁO KIỂU VIỆT NAM

Bài đã đăng báo Người Việt

baotn1Một người quen của tôi nói rằng, khác với báo chí các nước có tam quyền phân lập rành rẽ không được… ba là một, ở Việt Nam, báo chí vừa làm thầy, vừa làm quan tòa, vừa làm cảnh sát, còn làm nhiệm vụ thông tin trung thực theo đúng nghĩa báo chí thì không có.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 44

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 10/4/2016

242– Lãnh đạo phân công vậy thì tôi làm như vậy. – Ông Cống nói. – Người ta bảo có người xúi giục, giật dây, phản động, nhưng tôi nghiên cứu hồ sơ thấy có gì đâu. Chẳng hạn như vụ quận… và quận… (ông Cống kể tên ra một thôi dài mà tôi nghe xong thì quên rồi) ban đầu đề xuất khởi tố ra lệnh bắt hết, bảo là để trấn áp. Tôi nhận hồ sơ xong tôi không đồng ý, tôi đề xuất xử lý hành chính hết. Dân mất đất mà sao phải làm ra nặng nề như vậy. Vụ của chị nữa, tôi cũng có đọc một số bài viết của chị, không đọc hết tất cả, tôi thấy chị không nói gì sai, có điều chị nói sớm quá thôi.

Tiếp tục đọc

HIỆP THƯƠNG: CÔNG CỤ TƯỚC ĐOẠT QUYỀN ỨNG CỬ VÀ BẦU CỬ

Bài đã đăng báo Người Việt

Hình: Face Võ An Đôn
Hình: Face Võ An Đôn

Điều 2 Luật bầu cử đại biểu quốc hội (BCĐBQH) quy định: “Công dân nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, không phân biệt dân tộc, nam nữ, thành phần xã hội, tín ngưỡng, tôn giáo, trình độ văn hoá, nghề nghiệp, thời hạn cư trú, đủ mười tám tuổi trở lên đều có quyền bầu cử và đủ 21 tuổi trở lên đều có quyền ứng cử đại biểu Quốc hội theo quy định của pháp luật”.  Tiêu chuẩn để trở thành ĐBQH quy định tại Điều 3 luật này cũng không phức tạp, ai mà chẳng muốn “làm cho dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”, nghe rất hay, đọc xong có hứng thú tự ứng cử ĐBQH liền.

Tiếp tục đọc

MẮM CÁ CHUA

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 06/4/2016

mamcachuaĐồng bằng sông Cửu Long vốn nổi tiếng là vùng đất giàu tôm cá. Là vùng đất mới, đời sống người miền Tây mang đậm nét văn hóa khẩn hoang trong cách sinh hoạt và ăn uống. Chính vì giàu tôm cá, chủng loại phong phú nên ngay từ thuở ban đầu, người miền Tây đã nghĩ ra nhiều cách chế biến, giữ cá để ăn quanh năm mà hương vị vẫn thơm ngon đặc biệt không nơi nào có. Ngoài việc chế biến ra nhiều món để ăn tươi hàng ngày, người ta còn làm khô, làm mắm. Một trong những cách làm mắm đặc sắc ấy là làm mắm chua.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 43

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 06/4/2016

Anh Trúc Hồ
Anh Trúc Hồ tại đám tang cố Nhạc sĩ Anh Bằng

Ông ta lại cười, nói:

– Chị nhớ luật rất giỏi, tôi không nhớ được như chị.

– Tôi công tác ở bất cứ đơn vị nào cũng đều được đồng nghiệp công nhận tôi là cán bộ giỏi, đó là chuyện nhỏ trong lòng bàn tay của tôi. Mấy thằng an ninh đó chỉ giỏi làm trò gian ác, bẩn thỉu, núp đằng sau xúi giục người khác làm bậy chớ chúng chẳng giỏi giang gì. Tôi thấy anh cũng không đến nỗi là người gian ác, tốt nhất là anh nên làm việc theo đúng luật, điều đó tốt cho anh, tốt cả cho con cái của anh sau này. – Tôi nói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 42

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 03/4/2016

2
Huntington Beach

Có lẽ nghe tôi quát lớn quá, mà không nghe tiếng ông Cống, nên một vài công an đứng tuổi mặc đồ an ninh ở các phòng bên cạnh chạy qua thò đầu vô nhìn. Thấy tôi đang oang oang mà ông Cống thì ngồi im, mấy tên công an đó mặt mày hùng hổ, dợm chân định bước vào phòng, chắc ý định muốn ra oai bênh vực đồng đội khi thấy điều tra viên lại bị một đứa tù nhân áp chế.

Ông Cống quay ra, xua tay ý bảo bọn họ đi ra ngoài. Mấy tên này đang có thái độ chực ăn tươi nuốt sống tôi phải hậm hực quay ra, vẻ mặt tức tối lắm mà không biết phải làm sao.

Tiếp tục đọc