Năm 2006, báo Tuổi Trẻ đăng của tôi bốn bài Cút côi bà cháu, Đằng sau một bản án treo, Đau lòng người nơi chín suối, Chuyện buồn ngoài sân tòa. Tổng Biên tập báo (bên Mỹ kêu là Chủ bút đó) Tuổi Trẻ lúc này là anh Lê Hoàng, Phó là anh Huỳnh Sơn Phước, mấy ổng đánh giá bài của tôi “Hàng Việt Nam chất lượng cao” nên thưởng nhuận bút gấp đôi bình thường, tức một triệu rưỡi đồng một bài. Vào năm đó, số tiền ấy với viên chức nhà nước như tôi là hơi bị bự. Tuy nhiên, khi Tòa soạn chuyển tiền nhuận bút về cho tôi, mới thấy bọn Thu Thuế nó “chém mẹ” hết mỗi bài hai trăm năm chục ngàn đồng, kèm với Biên lai thu thuế thu nhập cá nhân. Tức là tự dưng tôi bị mất hết một triệu đồng. Mà ở thời điểm này, tôi làm gì có thu nhập 10 triệu đồng/tháng để đủ tiêu chuẩn nộp thuế cá nhân?
Tháng: Tháng Năm 2016
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 58
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 29/5/2016

Trại này cho tù nhân được mua nước mắm ăn thêm, có hai loại là Chinsu và Nam Ngư, Chinsu ngon hơn nhưng mắc tiền hơn, thành ra đa phần tù mua nước mắm Nam Ngư chan cơm ăn, giá hai mươi sáu ngàn đồng hay hai mươi hai ngàn đồng chai nửa lít, tùy theo giá chợ Bà Chiểu bán lên hay xuống. Căn-tin nó bán không lấy tiền lời, mà nó tính phí phụ thu công đi mua 5% trên tổng số trị giá tiền hàng hóa người tù mua.
BÀN VỀ QUYỀN BIỂU TÌNH Ở VIỆT NAM

Tạ Phong Tần đã cùng với anh chị em ở Sài Gòn tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa ở quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Với khẩu hiệu “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” chúng tôi đã xuống đường biểu tìn trước Lãnh sự quán Trung Quốc tại góc đường Nguyễn Thị Minh Khai – Phạm Ngọc Thạch (đối diện Nhà Văn Hóa Thanh Niên) vào các ngày 09/12/2007, ngày 16/12/200, ngày 19/12/2007 và ngày 19/01/2008 trước Nhà Hát Lớn thành phố Sài Gòn.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 57
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 25/5/2016
Mà cũng không có quy định nào cho phép điều tra viên làm việc với bị can ngoài giờ hành chánh trừ trường hợp khẩn cấp đặc biệt nghiêm trọng, cũng không có quy định nào cho phép điều tra viên cho bị can nhận quà trong khi đang làm việc, rồi đem vô trại giam mà cán bộ trại nó không khám đồ để nguyên xi cái áo ngực mới là chuyện lạ, trừ phi quà đó do chính mấy thằng an ninh thành phố đem qua, bọn trại giam nó không dám khám xét kỹ.
HƯƠNG CÁ CHỐT XA XĂM
Bài đã đang báo Người Việt ngày 25/5/2016
Miệt Nam kỳ lục tỉnh, không ai lạ gì câu: “Bạc Liêu là xứ quê mùa/ Dưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu.” Cá chốt là một loại cá sống ở nước lợ các kênh, sông Bạc Liêu. Bề ngoài cá chốt tương tự con cá lăng, cá ngác, cá tra, có hai ngạnh nhọn hoắt, bén ngót sau hai cái mang và một ngạnh cũng nhọn hoắt, bén ngót như vậy trên đầu, nhưng cá chốt nhỏ con hơn. Ai xui xẻo bị mấy cái ngạnh này đâm trúng thì nó nhức thấu trời, con nít bị đâm khóc cả ngày chưa hết khóc. Hình dạng cá chốt không to, con thuộc hàng “đại đại ca” cũng chỉ bằng ngón chân cái người lớn.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 56
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 22/5/2016
– Sao tay anh có vết sẹo thế? Bị thương hồi nào vậy?
– Tôi bị tai nạn giao thông lâu rồi. – Ông Loát nói.
Vậy là đúng rồi, tôi nghĩ, ngoài cái vết sẹo đó ra thì cùi chỏ cả hai tay và những chỗ da khác tôi có thể nhìn thấy đều trơn láng. Trong các loại thương tích do tai nạn giao thông, nếu bị trầy sướt thì cùi chỏ, đầu gối, mặt là những chỗ bị trầy sướt nặng nhất, đằng này lại không có dấu vết gì. Chứng tỏ ông ta đang nói dối để giấu diếm, mà cũng phải, ai lại đi thừa nhận mình cũng một thời “lừng lẫy giang hồ” chứ.
BÚN NƯỚC LÈO BẠC LIÊU
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 18/5/2016
Ở miền Tây Nam Bộ, dù nghèo hay giàu, ngày Tết Nguyên Đán, ngoài việc nhà nào cũng sắm sửa mấy đòn bánh tét, vài chục bánh ít nhân đậu mỡ, nồi thịt kho trứng vịt để ăn mấy ngày Tết và cúng cơm ông bà, người ta còn mua trữ một hũ vài ký mắm lóc, mắm sặt, vài nắm củ ngải bún để ăn sau ngày mùng Bốn Tết.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 55
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 18/5/2016
Tôi nghe con Nga kể chuyện biết con nhỏ này không bị oan chút nào như miệng nó kêu ông ổng. Đây là “con người mới xã hội chủ nghĩa,” thế hệ mới dưới chế độ “ưu việt gấp ngàn lần bọn tư bổn giãy chết,” không thích và không biết làm việc, chỉ thích hưởng thụ sung sướng nên dấn vô con đường bán thân (không phải nuôi miệng) để thỏa mãn thói đua đòi, se sua là quy luật tất yếu. Ham ăn ham chơi như con Nga tôi biết ngay là con Lan sẽ dễ dàng lôi kéo nó về phe con Lan.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 54
Bài dã đăng báo Người Việt ngày 15/5/2016
Cái phòng này có diện tích rộng gấp bốn lần phòng giam cũ, khu vệ sinh, tắm rửa cũng lớn hơn, có thể tắm cùng một lúc hai người. Có một cửa lớn ngay chính giữa, bề ngang cửa khoảng một mét, cửa này nó làm chỉ hàn tấm sắt lớn liền bên dưới che hết một nửa cánh cửa, nửa phía trên thì hàn song sắt nên cũng thoáng khí hơn. Ngay phía bên trái cửa có cái bệ xi măng cao khoảng một mét, diện tích cũng một mét vuông, nghe nói trước đây là cái hồ chứa nước cho tù xài, sau này bọn công an bịt nó lại không xả nước vô đó nữa, mà làm đường ống nhựa rồi bơm nước theo giờ. Cái khóa vòi nước nó để ở bên ngoài mỗi phòng giam.
TRẦN THỪA TƯỚNG CHỮA UNG NHỌT
Trần Bình- Thừa tướng thời Tây Hán, người làng Hộ Dũ, huyện Dương Vũ. Sau khi Hán Cao Tổ chết, thái tử con Lữ hậu lên nối ngôi, hiệu là Hiếu Huệ đế. Lữ Thái hậu chuyên quyền, phong vương cho nhiều người họ Lữ mà phần lớn đều là kẻ bất tài, giết nhiều con cháu họ Lưu, kể cả các hoàng tử con ruột Hán Cao Tổ. Bọn họ Lữ nhờ đục nước béo cò, ăn theo lai quần Lữ Thái hậu mà có được quyền cao chức trọng, bèn ra sức ăn chơi xa xỉ, đục khoét của công, bóp cổ dân đen. Các lão thần trong triều đều bất bình.