KHI NÀO TÂM HỒN TA THẬT SỰ BÌNH YÊN?

NiemTinJesuTrên mạng internet loan tải câu chuyện này:

“Một vị vua treo giải thưởng cho hoạ sĩ nào vẽ đuợc bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều hoạ sĩ đã cố công. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng ông chỉ thích có hai bức và phải chọn lấy một.

Trong hai bức tranh đó, một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ với những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng bồng bềnh, trôi hững hờ. Tất cả ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh thật hoàn hảo.

Tiếp tục đọc

THA THỨ KHÔNG PHẢI LÀ LOẠI BỎ NHU CẦU VỀ CÔNG LÝ

jesusTìm hiểu “Học Thuyết Xã Hội của Giáo Hội Công Giáo”

Chữ “tha” (蹉) nghĩa là sai lầm, “thứ” (恕) nghĩa là bỏ qua (thứ tội). Tha thứ có nghĩa là tha cho, không trách cứ, không trừng phạt kẻ đã trót gây ra sai lầm, tộ lỗi trong quá khứ, làm thiệt hại đến người khác. Thật không dễ dàng quên được, không dễ bỏ qua cho kẻ đã gây ra bao đau thương, tang tóc cho chính bản thân, gia đình, bạn bè hay đồng bào ruột thịt của mình. Vì vậy, không phải tự nhiên mà người xưa ký tự chữ “thứ” bằng chữ “như” (如) trên chữ “tâm” (心), đồng nghĩa với hành động “thứ” cũng bằng như đem cho cả trái tim (tình thương) cho kẻ tội lỗi, đau đớn nhưng không phải không làm được.

Tiếp tục đọc

VỤ KIỆN DA CAM: THIẾU CHỨNG CỨ KHOA HỌC THUYẾT PHỤC

Bài đã đăng Thời Báo (Canada)

Thùng đựng chất da cam
Thùng đựng chất da cam

Hôm nay (09/8/2011), toàn bộ báo đài “lề phải” đồng loạt đưa tin Hội nghị quốc tế nạn nhân chất độc da cam/dioxin lần thứ hai đã khai mạc tại Hà Nội vào sáng 8/8/2011, do Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam tổ chức “đúng dịp 50 năm (10.8.1961-10.8.2011) thảm họa da cam ở Việt Nam”. Báo, đài cũng cho hay phía Việt Nam sẽ tiếp tục đưa vụ kiện đến một Tòa án khác ở Mỹ.

Tiếp tục đọc

HIỆN TƯỢNG “TỨ CHỨNG NAN Y”: KHÔN HAY DẠI?

BoRuaNhững người trông thấy một việc đúng ra là phải làm theo tinh thần các cụ ngày xưa: “Kiến nghĩa bất vi vô dõng dã/ Lâm nguy bất cứu mạt anh hùng” (Thấy việc nghĩa không làm không phải là người dũng/ Thấy người khác bị nguy hiểm không cứu giúp không phải là anh hùng), nhưng họ điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, không liên quan đến mình, mặc cho nạn nhân bị nguy hiểm đến tính mạng. Ở Việt Nam người ta hay dùng từ “vô cảm” để chỉ tình trạng này, dùng riết rồi quen, nhiều người không hiểu chính xác ý nghĩa của từ này nữa, chuyện gì cũng gắn cho hai chữ “vô cảm”.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 39

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 23/3/2016

2Thằng cán bộ trại quay sang nhìn Phạm Anh Tuấn, Trần Tiến Tùng có ý hỏi. Lão Phạm Anh Tuấn lên tiếng:

– Cháu dẫn chị ấy vào đi.

Trần Tiến Tùng lại nói:

– Chị đi trước đi.

Tôi không muốn thằng Tùng què nhìn thấy cảnh tôi đi vào phòng giam, nó thấy chắc là nó hí hửng lắm, nên tôi nói gằn chậm từng tiếng:

– Các người đi trước, không được đi sau lưng tôi. Tôi chỉ đi với cán bộ trại này thôi.

Tiếp tục đọc

RAU CÀNG CUA TUỔI THƠ

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 23/3/2016

rau_cang_cuaHồi tôi bảy tám tuổi, ngoài những giờ phải đi học ở trường thì tôi thường hay thơ thẩn một mình ở ngoài ruộng lúa, đình làng, đền thờ Đức Thánh Trần để “hái hoa bắt bướm.” Tôi thích đến những chỗ đó vì có nhiều cổ thụ mát mẻ, cây cỏ xanh mướt, đa dạng, tha hồ mà hái, mà bắt đủ thứ đem về chơi. Thích hơn nữa là dưới những khoảng đất rộng rãi, mát mẻ núp dưới bóng cây, trong các chậu kiểng to đùng có mọc lên một loại rau gọi là rau càng cua, ăn rất ngon và mát. Không những mọc trên đất, ở những chỗ mái ngói cũ rêu phong ẩm thấp, rau mọc trên mái ngói thành từng đám lớn xanh rờn. Tôi trèo lên nắm nguyên một dề rau lôi xuống, ông Từ thấy tôi trèo lên mái ngói không la rầy mà còn mừng nữa. Bởi lẽ ông đã già, đi đứng chậm chạp lấy gì leo trèo, ông nói để rau nó mọc trên lâu ngày trên đó nó làm ẩm ướt mục ngói hết trơn.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 38

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 20/3/2016

8Nãy giờ quát tháo, dằn co với thằng Trần Tiến Tùng, tôi mệt quá, mồ hôi vã ra. Tim đập thình thịch, cảm giác mặt nóng bừng lên, chắc là lại tăng huyết áp rồi. Lúc đó tôi không còn mấy sức lực, chiếc dép bay một vòng cung chậm chạm sượt qua mặt Trần Tiến Tùng rồi bay ra cửa phòng. Tôi không ngồi xuống mà đứng hẳn luôn, quát lớn:

– Mày làm gì tao! Định giết tao hả? Mày làm đi! Làm thử cho tao coi! Tao chấp mày đó!

Tiếp tục đọc

CHA MATTHEW VŨ KHỞI PHỤNG: NGƯỜI THẮP LÊN NIỀM TIN VÀ SỨC MẠNH

Cha Matthew Vũ Khởi Phụng
Cha Matthew Vũ Khởi Phụng

Những ngày Giáo xứ Thái Hà xảy ra chuyện mà cha Matthew Vũ Khởi Phụng gọi là “kiếp nạn”, khi đêm đêm những tiếng gào man rợ “giết Phụng”, “giết Kiệt” lại rền rĩ vang lên giữa xứ sở “thiên đàng”, thì tôi được hân hạn biết Cha. Cha chính là linh hồn của hàng trăm, hàng ngàn giáo dân khắp nơi đổ về cầu nguyện hàng năm trời trên mảnh đất của Chúa bị nhà cầm quyền chiếm đoạt bất hợp pháp. Đó là điều làm cho người chưa hiểu gì về Chúa như tôi bắt buộc phải suy nghĩ: Không phải tất cả những người bỏ thời gian, sức khỏe, công ăn việc làm hàng ngày… để theo đuổi việc cầu nguyện vì họ dốt nát, họ thất học, họ mê muội… như lời báo chí “lề phải” tuyên truyền. Họ có đủ thành phần, đủ tầng lớp, trí thức lẫn buôn gánh bán bưng. Vậy thì vì sao?

Tiếp tục đọc

ÁNH SÁNG PHỤC SINH

Thắp nến cầu nguyện cho Công Lý và Hòa Bình ở nhà thờ Kỳ Đồng, SG năm 2011
Thắp nến cầu nguyện cho Công Lý và Hòa Bình ở nhà thờ Kỳ Đồng, SG năm 2011

Ngày 11-12/4/2009, người Công giáo hân hoan long trọng tổ chức Lễ Phục sinh mừng Đức Chúa Giê-su, Ngài đã trỗi dậy sau khi bị bức hại bỏ mình trên thập giá.

Giờ phút thiêng liêng, ánh điện trắng trong nhà thờ tắt hết, bóng tối bao trùm. Rồi trong màn đêm, những ngọn nếp lung linh được thắp lên trên tay mỗi người và tiếng hát “Hal-le-lu-ia” vang lên bất tận. Trải qua hàng ngàn năm, qua bao nhiêu biến cố vật đổi sao dời, tiếng hát “Hal-le-lu-ia”chưa bao giờ tắt trên trái đất này.

Tiếp tục đọc

CANH RAU ĐAY

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 16/3/2016

Rau đay đỏ
Rau đay đỏ

Tôi bắt đầu có ý nghĩ ca dao là “hàng độc quyền” của dân miền Nam “sản xuất,” bởi lẽ tôi đã bỏ công tìm kiếm “nát nước” trong rừng ca dao tục ngữ thì thấy rau gì, cây gì, con gì ở nông thôn Việt Nam ca dao cũng có nhắc đến. Từ dừa, rau cải, rau dền, rau muống, bầu, bí, rau răm, cà (đủ loại), dưa…, nhưng tuyệt đối không thấy nhắc đến rau đay, đơn giản là dân miền Nam không biết ăn rau đay. Tìm miết thì thấy có hai câu này: “Rau đay gió thổi về trời/ Để con cua nhớ mấy đời mướp xưa” (Nguyễn Quang Huỳnh), là cải biên từ câu ca dao: “Gió đưa cây cải về trời/ Rau răm ở lại chịu đời đắng cay.

Tiếp tục đọc