ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 36

Bài đã dăng báo Người Việt ngày 13/3/2016

12
Seattle

Hôm sau, buổi trưa trại giam vừa phát cơm tù xong khoảng mười lăm phút. Thằng Quân đi vô nói với tôi có cán bộ muốn gặp. Tôi cứ tưởng là ông Trần Văn Cống, bụng nghĩ gần nửa tháng nay không thấy mặt mũi ông ta, giờ là giờ nghỉ trưa mà sao lại vô đây, chắc có chuyện gì gấp gáp đột xuất, chớ ông ta rất sợ ăn cơm trễ giờ, bị đau dạ dày mà. Đúng ra là tôi có quyền không ra trong giờ nghỉ trưa, nhưng tôi tò mò muốn biết chuyện gì, bèn đi theo thằng Quân ra ngoài. Đến căn phòng làm việc nhỏ ở cuối dãy, vẫn là cái phòng ông Cống và tôi hay ngồi từ đầu đến giờ, nhưng tôi không thấy ông Cống đâu hết mà thấy thằng Trần Tiến Tùng già đầu hói ngồi lù lù một đống trong đó. Có lẽ bọn này chúng nó quy định cái phòng nào của ai làm việc với ai là duy nhất một cái phòng đó, không thay đổi.

Tiếp tục đọc