ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 33

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 02/3/2016

Tan-VeChiÔng ta sau khi gọi thằng tù trẻ lao động ngoài đem cho tôi chai nước đun sôi để nguội như thường lệ rồi lấy ra lá thư photocopy tuần trước Võ Thị Thắm đã đưa tôi coi. Ông Cống hỏi:

– Chị đã đọc cái thư này chưa?

– Xem rồi. Cái này mà có thể gọi là thư được à? – Tôi hỏi lại.

– Vậy chớ cái này không là thư thì là gì? – Ông Cống hỏi:

– Đây là bản photocopy. Trên đời này anh có thấy ai gởi thư cho người khác bằng một bản photocopy chưa? Thế bản chính thư dâu anh đưa cho tôi xem có phải là thiệt hay giả? – Tôi hỏi.

Tiếp tục đọc

CÀ RI CÁ ĐUỐI

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 02/3/2016

Ca-ri-ca-duoi-600Quê tôi có nhiều cá đuối. Mỗi ngày, khi tàu cá cập bến, cùng với các loại cá thu, cá nục, cá bạc má, cá ngừ, cá trèn, cá chuồn, cá mồng gà… còn có rất nhiều cá đuối. Hồi nhỏ, tôi rất ghét cá đuối vì không chịu nổi mùi tanh, mùi khai của nó. Tôi càng không ưa con cá đuối bởi hay nghe người lớn hăm dọa: “Lì quá đánh bằng roi cá đuối quất chỗ nào là thúi thịt chỗ đó, cho mày chết luôn.” Mỗi lần ở nhà có người mua cá đuối về ăn là tôi đi theo xuống bếp để rình coi có ai chặt cái đuôi cá đuối đem cất không, nếu có là tôi phải ăn cắp đem liệng xuống sông cho mất tích, khỏi làm roi được. Nhưng rình hoài lần nào cũng thấy cái đuôi cá dài chừng gang tay rưỡi, nhỏ xíu, hổng ai chặt đuôi cá đem cất hết.

Tiếp tục đọc