Bài đã đăng báo Người Việt ngày 17/8/2016
Khoảng tám giờ sáng, tôi nghe tiếng giày bước nện bên ngoài, tiếng mở khóa cửa lách cách hai lần cửa, rồi tiếng gõ cạch cạch vào cánh cửa sắt và có người nói:
– Mở cửa rồi. Chị ra tắm rửa đi.
Không biết là tiếng ai, không phải giọng Hà Tĩnh của Trần Văn Cao.