ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 56

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 22/5/2016

13227289_784465984986171_2399037378001637597_oTôi hỏi ông ta:

– Sao tay anh có vết sẹo thế? Bị thương hồi nào vậy?

– Tôi bị tai nạn giao thông lâu rồi. – Ông Loát nói.

Vậy là đúng rồi, tôi nghĩ, ngoài cái vết sẹo đó ra thì cùi chỏ cả hai tay và những chỗ da khác tôi có thể nhìn thấy đều trơn láng. Trong các loại thương tích do tai nạn giao thông, nếu bị trầy sướt thì cùi chỏ, đầu gối, mặt là những chỗ bị trầy sướt nặng nhất, đằng này lại không có dấu vết gì. Chứng tỏ ông ta đang nói dối để giấu diếm, mà cũng phải, ai lại đi thừa nhận mình cũng một thời “lừng lẫy giang hồ” chứ.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 55

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 18/5/2016

Tan9Tôi nghe con Nga kể chuyện biết con nhỏ này không bị oan chút nào như miệng nó kêu ông ổng. Đây là “con người mới xã hội chủ nghĩa,” thế hệ mới dưới chế độ “ưu việt gấp ngàn lần bọn tư bổn giãy chết,” không thích và không biết làm việc, chỉ thích hưởng thụ sung sướng nên dấn vô con đường bán thân (không phải nuôi miệng) để thỏa mãn thói đua đòi, se sua là quy luật tất yếu. Ham ăn ham chơi như con Nga tôi biết ngay là con Lan sẽ dễ dàng lôi kéo nó về phe con Lan.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 54

Bài dã đăng báo Người Việt ngày 15/5/2016

SanDiego2Cái phòng này có diện tích rộng gấp bốn lần phòng giam cũ, khu vệ sinh, tắm rửa cũng lớn hơn, có thể tắm cùng một lúc hai người. Có một cửa lớn ngay chính giữa, bề ngang cửa khoảng một mét, cửa này nó làm chỉ hàn tấm sắt lớn liền bên dưới che hết một nửa cánh cửa, nửa phía trên thì hàn song sắt nên cũng thoáng khí hơn. Ngay phía bên trái cửa có cái bệ xi măng cao khoảng một mét, diện tích cũng một mét vuông, nghe nói trước đây là cái hồ chứa nước cho tù xài, sau này bọn công an bịt nó lại không xả nước vô đó nữa, mà làm đường ống nhựa rồi bơm nước theo giờ. Cái khóa vòi nước nó để ở bên ngoài mỗi phòng giam.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 53

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 11/5/2016

2– Mày chửi hả? Cho mày chửi luôn.

Tôi vừa nói vừa bước tới cho nó một đá té dúi đầu vô tường. Tôi lấy cái thau để lại chỗ cũ. Con Lan đứng dậy lại rinh cái thau đi lần nữa. Tôi lại cho nó một đá tiếp theo té bật ngửa vô tường lần nữa, đè lên đống đồ đạc lổn nhổn của nó. Nước trong thau đổ hết tràn ra chỗ nằm. Nó thấp bé hơn tôi, tôi lợi thế chân dài nên nó xáp lại gần tôi hổng có được. Nó chạy ra cửa chõ mõm ra lỗ thông hơi rống lên:

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 52

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 08/5/2016

1– Vậy chị viết mấy chữ đó nghĩa là gì? – Ông Loát hỏi.

– Sao anh không hỏi họ mấy chữ đó nghĩa là gì? – Tôi hỏi lại.

– Tôi có hỏi, nhưng tôi muốn nghe chị nói coi có đúng hay không. – Ông Loát nói.

– Anh trả lời trước đi, rồi tôi mới nói thêm. – Tôi nói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 51

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 04/5/2016

Seattle304_1Tôi gặp ông Huỳnh Phi Lâm đòi trại giam phải phát báo Nhân Dân là tiêu chuẩn pháp luật quy định cho tù. Ông đồng ý và nói với tôi ông cố gắng làm sao để người bị tạm giam được cung cấp ở mức đầy đủ nhất trong khả năng của ông, chớ chỗ khác nó không cho mua báo. Tôi để dành tiền một tháng bỏ ra một trăm năm chục ngàn đồng mua báo Thanh Niên đọc. Căn-tin tính tiền báo trừ trước mỗi tuần, đến giờ phát cơm sáng cán bộ trực trại đưa báo vô, đến giờ phát cơm chiều nó lấy báo ra, không cho để báo trong phòng giam dù đó là báo do mình bỏ tiền ra mua.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 50

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 01/5/2016

Seattle304_5Sau khi tôi bắt đầu ăn cơm lại một tháng, thấy tăng cân lên, không còn cảm giác mệt khi vận động nữa, tôi bèn bắt đầu tập thể dục mỗi ngày, luyện tay, luyện chân, chuẩn bị tư thế sẵn sàng đánh lộn với bất cứ đứa tù nào. Vì tôi biết rõ bọn công an không dám động đến tôi nhưng chúng nó sẽ cho tù làm điều đó. Bọn thằng Phạm Anh Tuấn, Trần Tiến Tùng là những tên “Thiên hạ đệ nhất đê tiện” đã thò bàn tay bẩn thỉu của nó vào trại này rồi, thì chuyện chúng nó cho tù kiếm chuyện gây sự với tôi là điều tôi thấy trước. Coi thái độ con Lan, tôi biết trước sau gì tôi cũng “đụng” nó, phải cho con này một trận cho nó chừa, loại bất lương làm đặc tình cho công an này không cần phải nương tay với nó.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 49

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 28/4/2016

Tan11Đặc tình cũng tỏ cho đối tượng thấy sự nhiệt tình của mình nên có khi vì “quá hứng” (cộng với quá ngu) “nhảy nguyên con” vào gánh vác vai trò “kép nhì,” vậy là khi bị túm nguyên ổ, đặc tình không thể rút chân ra khỏi vụ án được, đành đi theo đối tượng chính vào ngồi tù cho đủ ban bệ.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 48

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 24/4/2016

Tan9Thời gian này, trong phòng giam chỉ có hai người là tôi và con Lan. Sau khi tôi bị giam vào phòng này được mười ngày thì con Lan làm mặt lạnh với tôi. Tôi cũng mặc kệ nó, không nói gì hết, chúng nó tưởng tôi thèm nói chuyện lắm chắc. Chúng nó quên là tôi đã từng đóng kín cửa ở trong nhà không ra ngoài suốt sáu tháng hay sao, trừ ngày Chủ Nhật đi lễ nhà thờ Kỳ Đồng buổi sáng ra tôi không bước chân ra ngoài.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 47

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 20/4/2016

IMG_3724Tôi ngạc nhiên quá chừng khi nghe ông Cống nói như vậy. Nhất thời tôi bị “đứng hình” không biết phản ứng như thế nào với phần đầu câu nói của ông ta, nhưng khi tôi nghe đến phần sau thì tôi lại sôi máu lên, “phản pháo” liền tức khắc:

Tiếp tục đọc