ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 48


Bài đã đăng báo Người Việt ngày 24/4/2016

Tan9Thời gian này, trong phòng giam chỉ có hai người là tôi và con Lan. Sau khi tôi bị giam vào phòng này được mười ngày thì con Lan làm mặt lạnh với tôi. Tôi cũng mặc kệ nó, không nói gì hết, chúng nó tưởng tôi thèm nói chuyện lắm chắc. Chúng nó quên là tôi đã từng đóng kín cửa ở trong nhà không ra ngoài suốt sáu tháng hay sao, trừ ngày Chủ Nhật đi lễ nhà thờ Kỳ Đồng buổi sáng ra tôi không bước chân ra ngoài.

Tôi để ý quan sát thấy con này ban đầu nó nói với tôi nó còn một tháng nữa là hết thời hạn tạm giam, không gia hạn được nữa, mà giờ hơn hai tháng rồi vẫn thấy nó im ru bà rù, không kết luận điều tra gì hết. Mỗi ngày sáng nó dậy ăn sáng xong sửa soạn quần áo chuẩn bị ra “làm việc với điều tra,” người thì lép xẹp nhỏ xíu, nhưng mặc áo độn hai cái vú cao tới mặt, chuyên mặc quần áo bó dù trong phòng giam nóng hừng hực như cái lò bánh mì, mồ hôi tôi chảy xuống như đổ nước. Nó chải chuốc tóc tai kiểu cọ mỗi ngày một kiểu, lấy xà bông thơm ướp quần áo cho thơm, rồi ngồi chờ có người gọi là bật dậy chạy ra nhanh như lò xo. Trừ ngày Thứ Bảy, Chủ Nhật, sáng nào nó cũng ra cả buổi. Nếu hôm nào sáng không ra chiều thế nào nó cũng ra. Lúc nó trở vô thường xuyên cầm theo trên tay khi chai dầu gió đỏ Singapore, khi chai nước mắm, khi thì hai chai muối tiêu, muối ớt loại làm sẵn thường bán trong siêu thị… Tôi nhìn thấy là biết ngay nó được chính bọn công an cung cấp, chớ đâu phải ngày thăm nuôi tù, mà có thăm nuôi người ta gởi nhiều một lần, không ai bỏ công đi từ nhà lên trại giam để gởi những thứ lặt vặt như vậy. Đây chắc chắn là nó làm việc cho bọn an ninh muốn giám sát tôi, chớ điều tra viên nó không rảnh rỗi và cũng không dư tiền đến mức mỗi lần làm việc với bị can lại đem quà vô tặng. Trong phòng giam không có giấy viết gì hết, chúng nó không bán và cũng không cho người nhà tù nhân gởi vô, mặc dù trong nội quy không hề cấm đem giấy viết vô. Mỗi ngày bọn cán bộ trại giam đều dẫn tù lao động ngoài vô lục soát tìm những thứ như dây nhợ, kim may quần áo, nhíp, kiếng soi mặt, giấy, viết. Vậy mà tôi thấy con Lan có đủ thứ đồ chơi, giấy, viết, nhíp đều có. Viết thì nó lấy cái ruột bút bi quấn tờ giấy vỏ bao sữa tươi Vinamilk xung quanh, lấy dây thun cột lại cho cứng là viết được, giấy thì cũng lấy cái bao sữa tươi đó xé ra, lột bỏ lớp ni-lông tráng bên trong là viết được rồi. Quan trọng là ruột bút bi ở đâu ra?

Có lần, tôi thấy thằng Bình vô đưa cơm có đưa cho con Lan cái ruột viết bi còn mới tinh, mực đầy tận ngọn. Tù lao động ngoài đưa cơm cho tù trong phòng giam đều có cán bộ trại giam đi theo giám sát, nhìn kỹ từng ly từng tí, nếu không được công an cho phép, thằng kia làm gì dám đưa cái ruột viết cho nó. Thằng kia không ngu đến mức đồ cấm mà lén lút đưa vô trong khi nó không được lợi gì trong chuyện này, nếu bị phát hiện nó sẽ bị chuyển qua lao động nặng nhọc, dơ bẩn hơn ở nơi khác, thậm chí bị kỷ luật nhốt xà lim hai mét vuông, bị mất giảm án. Con Lan này thì già, thằng kia trẻ ranh, sắp ra tù, làm gì có chuyện yêu đương nhăng nhít ở đây. Tôi nhiều lần nhìn thấy khi thằng Bình phát cơm, con Lan chạy ra đứng che hết cái lỗ thông hơi trên cánh cửa, quay lưng về phía tôi đứng che che, dúi vào tay thằng Bình tờ giấy mỏng cuốn chặt bằng một nửa điếu thuốc lá (nó viết cái gì trong đó không biết). Tối nào cũng vậy, trong ánh sáng tối lờ mờ giống như đốt đèn dầu lửa đỏ hồi thập niên 70, con Lan lấy cuốn tạp chí kê lên chân rồi ngồi viết ào ào một lúc kín hết một trang giấy học trò. Ở tù như con Lan có chuyện quái gì đâu mà viết nhiều, kể cả gởi thư cho gia đình cũng không thể mỗi ngày mỗi viết như vậy. Không cần thông minh lắm cũng biết mỗi ngày con này sáng ra nhận chỉ đạo, bày mưu tính kế, tối ngồi viết báo cáo mỗi ngày Tạ Phong Tần làm gì, ăn ngủ ỉa đái mấy lần, có sợ chúng nó hay không, sợ như thế nào. Chuyện này tôi thừa biết mánh khóe của chúng, nó che giấu chẳng qua là chúng nó sợ tôi biết mà đề phòng thôi. Phòng giam nào mà bọn công an lại không cho phạm nhân tay sai của chúng nó vào “lót ổ” trước, thậm chí không tìm ra đứa phạm nhân nào ưng ý nhắm có khả năng tấn công, khai thác đối tượng nó còn dám cho công an thứ thiệt vô luôn, loại này trong nghề kêu là “đặc tình trại giam.” Nguyên tắc sử dụng “đặc tình” là “xài một lần rồi bỏ” nên bọn công an sẽ không ngại dúi cho “đặc tình” nhúng sâu vào vụ án, khai thác tin tức triệt để, tối đa nhằm mục đích làm sao phá được vụ án. Cho nên, trong “lịch sử đặc tình” có nhiều đặc tình phải ôm hận vì trót nghe lời xúi biểu của công an, xúi biểu đối tượng hiềm nghi (mới có ý định manh nha) chuyển sang giai đoạn thực hiện ngay hành vi phạm tội.

Tạ Phong Tần

(Còn tiếp)

 

Một suy nghĩ 3 thoughts on “ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 48

  1. @ ĐỪNG VỘI VỖ TAY, HOAN HÔ MỸ.GỌI MỸ LÀ CHA ,TUNG HÔ MỸ NHƯ THẦN THÁNH GỌI MỸ LÀ THIÊN ĐÀNG ,ƠI !! CA LÊN ĐI ,MỸ LÀ HƠN CHÚA …!!!!
    CHẾ ĐỘ >> Ngô Đình Diệm >> SỤP ĐỔ >>
    . NHƯ XƯA KIA NGƯỜI MIỀN BẮC 54
    @ HỘ THẸN khi bước chân lên cầu HIỀN LƯƠNG để về lại Miền Bắc để nhìn lại nơi chôn (nhao) cắt rốn , THẬT XẤU HỔ với anh lính bộ đội (VC) đứng canh gác trên cầu (HIỀN LƯƠNG QUA SÔNG BẾN HẢI) bỏ cả tượng CHÚA bỏ cả tượng ĐỨC MẸ

    “MỘT MAI” ĐẾ QUỐC SỤP ĐỔ THÌ NGƯỜI VNCH PHẢI TRỞ VỀ VN SẼ NÓI SAO VỚI CS ĐÂY , VNCH ĐI BẰNG GHE VỚI THUYỀN KHI VỀ VN THÌ PHẢI VỀ VN BẰNG THUYỀN VỚI “GHE” NHỚ ĐỪNG QUÊN ÔM TƯỢNG CHÚA VÀ TƯỢNG ĐỨC MẸ VỀ.. 

    Thích

    • Chưa thấy ai ngu lâu khó đào tạo như mày. Thứ mày thèm chảy nước miếng cũng ko có cửa đặt chân đến Mỹ mà ở đó giở giọng cà sóc chó. Mày hãy nhìn con của Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Xuân Phúc, Trương Tấn Sang cùng nhau chạy sang Mỹ sống mà nhìn lại thân phận dòi bọ bưng bô cộng sản của mày đi, kiếm được một tháng bao nhiêu triệu tiền Hồ mà sủa ngu thế?. Nói ít, hiểu nhiều há. Tao đang bận, ko có thời gian dây dưa với mày.

      Thích

    • Hà hà đế quốc Mỹ và tư BẨN giẩy chết mà chúng mầy từng la làng nhưng đến nay vẫn chưa thấy nhưng lại có thêm nhiêu nước đang yheo con đường TƯ BẨN và lịch sử đã thấy thằng THẦY chúng bây là Liên Xô và đám “anh em đồng chó” cs Đông Âu và trên thế giới sụp đổ te tua vào thập niên 90 thì lũ ÓC CHÓ sủa lấy được chúng bây LẤP LIẾM sủa sao đây?
      Đồ chó.

      Thích

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.