ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 30

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 21/02/2016

DTLN1Cô ta nói:

– Không biết chị nghĩ thế nào, chớ tôi đọc thư đó tôi xúc động lắm. Nhất là bài thơ đó.

– Bài thơ này không phải thơ của mẹ tôi, đó là thơ Thanh Nguyên, trong sách giáo khoa phổ thông có dạy học sinh rồi, đứa học sinh nào chẳng biết. Chắc tại cô không có đi học nên không biết. – Tôi nói.

Tôi nhìn thấy rõ ràng cô ta hiểu tôi đang chửi cô ta thất học, dốt nát. Mặt cô ta sa sầm xuống, nhưng vẫn cố nén nói nhỏ nhẹ:

– Tôi chưa biết. Có lẽ hôm đó tôi nghỉ học.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 29

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 17/2/2016

Tan3-17022016Cô Thắm này lịch sự, nhỏ nhẹ mời tôi ngồi xuống ghế, nói giọng miền Nam hỏi thăm sức khỏe tôi vài câu. Cô ta nói:

– Lần đầu tiên tôi gặp chị, tôi cũng có biết trước đây chị đã từng công tác ở cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Bạc Liêu. Chị cứ coi tôi như em út trong nhà, nói chuyện thoải mái đi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 28

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 14/2/2016

PhuongSBTN22Ông ta lại đổi sang chiêu khác, hỏi thăm chuyện gia đình, tình cảm cá nhân của tôi:

-Mẹ chị và các em chị sống thế nào? Có thường về quê thăm gia đình không? Dù sao thì đó cũng là quê hương của mình, có nhiều kỷ niệm tuổi thơ. Chắc là chị có nhiều kỷ niệm tuổi thơ lắm.

Tôi trả lời:

-Lý lịch tôi anh biết rồi, chắc đã về đến tận nơi săm soi kỹ lắm rồi, anh còn hỏi gì nữa. Mấy thằng an ninh đồng nghiệp anh nó không nói cho anh biết à? Về nhà làm gì, về quê làm gì. Nước sắp mất đến nơi rồi, quê với nhà còn nghĩa lý gì nữa.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 27

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 10/2/2016

12647749_1065825450146300_1695514471_nTôi giơ ngón tay phải ra: “Có thương tích ở tay phải nè, và ở chân trái nữa.” Nhìn đồng hồ, lúc này đã trễ hơn 1 giờ rồi, tôi nói tiếp: “Bây giờ trễ quá rồi, tôi không đi thi nữa. Tôi đến bệnh viện khám lấy giấy chứng thương, để lâu mất dấu vết hết. Anh này phải bồi thường cho tôi (chỉ thằng áo sọc đang ngồi) vì thương tích ở chân trái là do anh này gây ra.” Nó giãy nảy: “Tôi phải lấy xe ra, tại sao lại giữ xe của tôi, giữ bao lâu?” Tôi nói: “Giữ một tháng. Tôi đề nghị anh Tân giữ xe lại hết.” Tưởng tôi nói thiệt, ông Tân vội nói: “Làm gì giữ đến 1 tháng lận, tôi cho chị cái giấy hẹn, thứ 6 đến gặp tôi giải quyết, chị lấy giấy này qua bệnh viện Sài Gòn khám thương tích đi.”

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 26

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 07/2/2016

Dt4Thằng mặc áo trắng ép xe tôi qua làn đường ô tô, xe không hề hấn gì nhưng tự ngã ra và nằm lăn ra la toáng lên là bị gãy chân trong khi xe tôi không hề đụng vào anh ta. Thằng áo sọc cũng tự đụng vào tôi, xe và người không hề hấn gì nhưng cũng la toáng lên ầm ĩ là bị bể xe, định giật chìa khóa xe tôi, khi giật không được và bị người dân xung quanh bu vào xem đông quá thì vội vàng móc điện thoại ra gọi công an. Nhưng khi nó thấy tôi cũng lấy điện thoại ra gọi thì quát ra lệnh: “Chị không được gọi điện thoại. Chị gọi cho ai?”.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 25

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 03/02/2016

Dt33Vì vậy, những người ở thế hệ tôi dốt ngoại ngữ, thiếu khả năng giao tiếp với người khác. Bây giờ lớn tuổi rồi, đi học lại ngoại ngữ sẽ rất khó khăn, mau quên, mà mình mắc lo đi làm kiếm tiền sinh sống, làm gì có dư thời gian mài ngoại ngữ. Vừa lên Sài Gòn, tôi đã lao vào học bổ sung thêm một năm ở Học Viện Tư Pháp để lấy tấm bằng “Đào tạo nghề luật sư” dành cho những người đã có bằng Cử Nhân Luật. Trong khi một số “bạn đồng học” phải tốn nhiều tiền chạy điểm, mời thầy đi ăn nhậu, phong bao… để được biết đề trước, có người khoe đã chi hơn trăm triệu đồng thì bằng tốt nghiệp của tôi tốn duy nhất năm triệu đồng học phí nộp cho trường.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 24

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 31/1/2016

Dt23Có lẽ họ nghĩ rằng chứa chấp một người như tôi trong cơ quan công an thì thật là “nguy hiểm,” có ngày cả đám thằng to lẫn thằng bé “lên báo” lúc nào không hay. Cuối cùng, giữa năm 2002, bọn họ nghĩ ra “độc chiêu” là nói lý lịch tôi vi phạm tiêu chuẩn chính trị vì bác tôi chiêu hồi. Mẹ nó chớ, sao hồi tao mới vô ngành cũng có xác minh lý lịch ba đời, kết nạp đảng Cộng Sản cũng hai lần xác minh lý lịch ba đời, hơn 10 năm sau không thằng nào nói tao có ông bác chiêu hồi, bây giờ ở đâu lòi ra vậy? Sao bọn mày không nói sớm một chút cho tao đỡ phải hy sinh tuổi trẻ cho bọn mày “vắt chanh bỏ vỏ.” Tôi tự mình liên lạc với Sở Thương Mại Du Lịch Bạc Liêu làm thủ tục chuyển công tác, cấp hàm đại úy có bằng đại học phiên ngang thành chuyên viên bậc 7/9, tức còn hai bậc nữa là “đụng nóc,” thuộc loại lương cao trong cái sở này.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 23

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 27/1/2016

IMG_0340 (2)Trong cái nơi mà người dân nghĩ rằng sẽ đem lại công lý, bình đẳng cho họ thì chính tại đây, những con người đang ngày đêm “thực thi công lý” cho xã hội lại phải hứng chịu đầy dẫy bất công, uất nghẹn trong lòng không nói được.

Chuyện hạ bệ lẫn nhau để tranh giành địa vị xảy ra như cơm bữa, moi móc đời tư, moi móc công việc để hạ uy tín lẫn nhau. Từ chuyện của người ta, tôi rút ra bài học là không bao giờ hé môi chuyện riêng của mình với bất cứ ai, cảnh giác với địch không quan trọng bằng cảnh giác với đồng đội, địch chưa giết mình chết chớ đồng đội nó giết mình như chơi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 22

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 24/01/2016

Tan-Huy-3Khoảng hơn ba giờ sáng mới xong. Anh Ân gọi điện báo cáo công việc với chỉ huy. Quy trình làm việc là thế, nếu chỉ huy không có ý kiến gì khác thì đi về, nếu bảo còn thiếu cái kia, thiếu cái nọ, cần làm thêm cái gì, cái gì thì phải làm thêm, trừ phi “ở nhà” có ai đó ra thay thế mình.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 21

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 20/1/2016

HuyTanCó lần, lãnh đạo công an thị xã bực quá chịu hết nổi, kêu mấy thằng lính đến nhà, hai thằng xốc nách anh Nhựt hai bên tống lên xe vua chở thẳng ra trại giam, giống như là đi bắt tội phạm vậy. Anh Nhựt ở lại trại giam được mấy ngày rồi lại trốn về nhà tiếp, từ đó thiên hạ botay.com với anh Nhựt luôn. Xe vua là xe đạp gắn thêm cái thùng xe có hai bánh phía sau để chở hàng, chở người. Đây cũng là lý do vì sao những người không thân không thế một mình phải làm việc bằng hai ba người khác.

Tiếp tục đọc