ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 68

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 06/7/2016

IMG_0875Tôi nghe Dương Vũ Cường nói vậy cũng có lý nên thôi không chửi nữa. Tôi mới kêu em tôi đến nhà thờ Kỳ Ðồng mua một cái tràng hạt Mân Côi mới màu đen giống cái tôi đang đeo, cái này lâu ngày bị đứt móc nó cứ rớt lên rớt xuống, mất lúc nào không hay. Thăm cha Thành, cha Chân Tín, cha Thanh, cha Thoại giúp tôi. Nói với các cha rằng tôi vẫn bình thường, các cha cứ an tâm. Tôi cũng hỏi nó anh Lương và Ðạt có nói chuyện với nó không thì nó nói là có, lần này đem vô gởi cho tôi bốn bộ quần áo lửng, thuốc uống, dầu gió và… tép rang muối như cũ. Hèn gì khi tôi mới đi ra, ông Huỳnh Phi Lâm gặp tôi cười chào hỏi xởi lởi và nói: “Tép rang tới kìa.”

Tiếp tục đọc

HƯƠNG VỊ CÁ KHOAI

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 06/7/2016

Minh-hoa_Ca-khoaiBa mươi năm trước, ngôi sao nhạc đồng quê Ngọc Sơn mới chân ướt chân ráo lên vùng đất hứa Sài Gòn với “hành trang âm nhạc” Lý Kéo Chài của những ngày còn là cậu học sinh trường Trung Học Bạc Liêu, nhưng đã thu hút người hâm mộ bằng chất giọng thiên phú nồng ấm, khỏe khoắn và đượm mùi gió biển. Mỗi lần Ngọc Sơn cất giọng là người nghe cảm thấy rộn ràng, vui vẻ, thêm tự hào, yêu mến chất hào sảng vùng đất biển đầy nắng gió quê mình: “Gió lên rồi căng buồm cho khoái/ Gác chèo lên, ta nướng khô khoai/ (Hò dô…) Nhậu cho tiêu hết mấy chai/ (Khoan hỡi khoan hò)/ Kẻo ghe (mà) nghiêng ngửa/ (Khoan hỡi khoan hò)/ Không ai chống chèo!/ Không ai chống chèo!/ (Dô hò, dô hò là hò dô…).”

Tiếp tục đọc