ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 37

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 16/3/2016

Phạm Anh Tuấn - "Con quạ đen"
Phạm Anh Tuấn – “Con quạ đen”

– Anh Cống hôm nay không sang đây. Tôi sang đây thăm chị với một người khác. Trước khi tôi vào đây gặp chị là tôi phải làm giấy tờ, qua lãnh đạo phê duyệt, phức tạp lắm mới vào đến đây gặp được chị. – Trần Tiến Tùng nói.

– Khó khăn vậy thì đừng vào. Tôi đâu có mời các người đến đây gặp tôi. Bây giờ muốn cái gì nói nhanh để tôi vào nghỉ ngơi, giờ này là giờ nghỉ trưa, tôi mệt, không có thời gian ngồi đây nhì nhà nhì nhằng với các người đâu. – Tôi nói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 36

Bài đã dăng báo Người Việt ngày 13/3/2016

12
Seattle

Hôm sau, buổi trưa trại giam vừa phát cơm tù xong khoảng mười lăm phút. Thằng Quân đi vô nói với tôi có cán bộ muốn gặp. Tôi cứ tưởng là ông Trần Văn Cống, bụng nghĩ gần nửa tháng nay không thấy mặt mũi ông ta, giờ là giờ nghỉ trưa mà sao lại vô đây, chắc có chuyện gì gấp gáp đột xuất, chớ ông ta rất sợ ăn cơm trễ giờ, bị đau dạ dày mà. Đúng ra là tôi có quyền không ra trong giờ nghỉ trưa, nhưng tôi tò mò muốn biết chuyện gì, bèn đi theo thằng Quân ra ngoài. Đến căn phòng làm việc nhỏ ở cuối dãy, vẫn là cái phòng ông Cống và tôi hay ngồi từ đầu đến giờ, nhưng tôi không thấy ông Cống đâu hết mà thấy thằng Trần Tiến Tùng già đầu hói ngồi lù lù một đống trong đó. Có lẽ bọn này chúng nó quy định cái phòng nào của ai làm việc với ai là duy nhất một cái phòng đó, không thay đổi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 35

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 09/3/2016

Với chị Mai Lệ Huyền
Với chị Mai Lệ Huyền

… Tôi lại nghĩ: Mẹ mày thằng Trần Đại Quang và bọn nhà nước Cộng Sản đê tiện chúng mày làm cái trò hèn hạ này đây. Người ta chưa bị coi là có tội mà không khí để thở cũng không đủ, ánh sáng cũng không có, nước tắm cũng không có. Bọn dối trá, đạo đức giả, hổng biết các phái đoàn quốc tế đi kiểm tra có thấy sự thâm độc của chúng nó không, hay là chỉ nghe chúng nó nói, đi qua đi lại ngó ngó vài cái vào những chỗ chúng nó chỉ thì kiểm tra cái con mẹ gì. Tao mà ra ngoài tao không tố cáo tội ác của chúng mày tao không phải con người.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 34

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 06/3/2016

Với anh Nguyễn Văn Khanh dự đám tang cố nhạc sĩ Anh Bằng
Với anh Nguyễn Văn Khanh dự đám tang cố nhạc sĩ Anh Bằng

– Sao chị không ăn gì hết hơn hai mươi ngày rồi mà lần nào gặp tôi chị cũng nói choang choang như thế? Hay thật đó. – Ông Cống nói.

– Nói như thế này thì thấm tháp gì. Bọn an ninh chó đẻ nó bắt cóc tôi nhốt trong công an phường, tôi gào lên chửi nó cho cả cái công an phường nghe. Chửi từ sáng đến tối, chửi từ lúc chúng nó đưa tôi vào đến khi chúng thả tôi ra, tôi không đi về mà còn ở lại chửi tiếp mười lăm phút nữa mới đi. Anh có muốn biết tôi chửi chúng nó như thế nào không? Trên mạng có bài tường thuật của tôi đó, anh vào Google tìm mà đọc. Không thích tìm tôi chửi lại cho mà nghe. – Tôi nói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 33

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 02/3/2016

Tan-VeChiÔng ta sau khi gọi thằng tù trẻ lao động ngoài đem cho tôi chai nước đun sôi để nguội như thường lệ rồi lấy ra lá thư photocopy tuần trước Võ Thị Thắm đã đưa tôi coi. Ông Cống hỏi:

– Chị đã đọc cái thư này chưa?

– Xem rồi. Cái này mà có thể gọi là thư được à? – Tôi hỏi lại.

– Vậy chớ cái này không là thư thì là gì? – Ông Cống hỏi:

– Đây là bản photocopy. Trên đời này anh có thấy ai gởi thư cho người khác bằng một bản photocopy chưa? Thế bản chính thư dâu anh đưa cho tôi xem có phải là thiệt hay giả? – Tôi hỏi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 32

Dt1Bài đã đăng báo Người Việt ngày 28/2/2016

Ông già dẫn tôi đến một chỗ nhìn giống như buôn làng, cũng có cái nhà sàn lớn và dài, trước nhà có đống củi chất cao thiệt lớn. Rất đông người nhốn nháo ở trước sân. Có một thanh niên trẻ cởi trần đang vừa nhảy tưng tưng vừa la hét đòi đốt nhà, những người khác nắm tay nắm chân, ôm giữ anh ta lại. Ông già chỉ cậu thanh niên đang la hét, nói: “Con trai tôi đó, nó bị quỷ nhập.” Lúc đó, tôi cũng cảm thấy hơi sờ sợ, không biết phải làm gì. Trên cổ tôi có đeo tràng hạt Mân Côi màu đen có hình Chúa Jesu trên Thập Giá. Tôi nghĩ: Thánh giá này cha đã làm phép rồi, mình cũng lần hạt đọc kinh nhiều rồi. Cha nói chuỗi này càng đọc nhiều kinh thì Thánh Giá càng linh nghiệm, hay là mình thử coi nó ra sao.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 31

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 24/2/2016

Tối nào con Lan cũng kể chuTuanDat7 (2)yện hồi trước nó ở tù bên trại Chí Hòa. Nó nói:

– Lúc trước em ở bên Chí Hòa, em không khai bị tụi bên Chí Hòa nó còng tay treo lên cửa sổ. Đến khi cán bộ bên này qua làm việc nó mới thả xuống.

– Ủa, sao bọn bên Chí Hòa ngu quá vậy. Tự dưng vụ án của người khác làm, mắc mớ chi nhảy vô dùng nhục hình, có chuyện gì xảy ra thì mấy thằng Chí Hòa lãnh đủ. – Tôi nói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 30

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 21/02/2016

DTLN1Cô ta nói:

– Không biết chị nghĩ thế nào, chớ tôi đọc thư đó tôi xúc động lắm. Nhất là bài thơ đó.

– Bài thơ này không phải thơ của mẹ tôi, đó là thơ Thanh Nguyên, trong sách giáo khoa phổ thông có dạy học sinh rồi, đứa học sinh nào chẳng biết. Chắc tại cô không có đi học nên không biết. – Tôi nói.

Tôi nhìn thấy rõ ràng cô ta hiểu tôi đang chửi cô ta thất học, dốt nát. Mặt cô ta sa sầm xuống, nhưng vẫn cố nén nói nhỏ nhẹ:

– Tôi chưa biết. Có lẽ hôm đó tôi nghỉ học.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 29

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 17/2/2016

Tan3-17022016Cô Thắm này lịch sự, nhỏ nhẹ mời tôi ngồi xuống ghế, nói giọng miền Nam hỏi thăm sức khỏe tôi vài câu. Cô ta nói:

– Lần đầu tiên tôi gặp chị, tôi cũng có biết trước đây chị đã từng công tác ở cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Bạc Liêu. Chị cứ coi tôi như em út trong nhà, nói chuyện thoải mái đi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 28

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 14/2/2016

PhuongSBTN22Ông ta lại đổi sang chiêu khác, hỏi thăm chuyện gia đình, tình cảm cá nhân của tôi:

-Mẹ chị và các em chị sống thế nào? Có thường về quê thăm gia đình không? Dù sao thì đó cũng là quê hương của mình, có nhiều kỷ niệm tuổi thơ. Chắc là chị có nhiều kỷ niệm tuổi thơ lắm.

Tôi trả lời:

-Lý lịch tôi anh biết rồi, chắc đã về đến tận nơi săm soi kỹ lắm rồi, anh còn hỏi gì nữa. Mấy thằng an ninh đồng nghiệp anh nó không nói cho anh biết à? Về nhà làm gì, về quê làm gì. Nước sắp mất đến nơi rồi, quê với nhà còn nghĩa lý gì nữa.

Tiếp tục đọc