ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 66

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 25/6/2016

Phat2Thời gian này, tôi ở tròng phong giam cùng với chị Trần Thị Liên chỉ có sáng thức dậy lúc bốn giờ rưỡi, tập thể dục đến bảy giờ sáng rồi tắm rửa, ăn sáng xong là hai chị em bày bọc nylon ra làm đồ chơi. Trưa ăn cơm, đọc báo, ngủ. Chiều đọc báo tiếp, hoặc làm đồ chơi, ăn cơm. Tối nằm ca hát inh ỏi, kể chuyện đời xửa đời xưa rồi ngủ. Buổi tối thiếu ánh sáng, không làm gì được.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 65

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 22/6/2016

DSC_4868Tôi ngồi viết từ lúc hai giờ chiều đến bốn giờ rưỡi chiều thì xong cái khung bài bào chữa. Bây giờ là đến giờ phát cơm chiều, có muốn ngồi thêm nữa cũng không được. Hơn nữa, tôi có thói quen khi nói trước đám đông không cần phải viết sẵn bài diễn văn. Nếu nội dung cần nói quá nhiều, chỉ cần gạch đầu dòng ý chính, ghi sơ sơ vài chữ vắn tắt để mình nhớ là được. Nhìn vào đó mà phang rộng ra.

Tiếp tục đọc

ĐƯỜNG KHOAI LANG NƯỚNG Ở SÀI GÒN

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 22/6/2016

230616-Duong-khoai-nuong-600Sài Gòn, địa danh một thời từng được người ngoại quốc khen ngợi với mỹ từ “Hòn ngọc Viễn Đông.” Với người Việt, hai chữ Sài Gòn gắn liền với hình ảnh giàu sang, kiêu sa, lộng lẫy với nhà chọc trời cao vút rực rỡ ánh đèn màu, là các khu thương mại, khu vui chơi sầm uất, là nơi tập trung sản vật ngon lành của mọi miền đất nước. Vì vậy, ít ai nghĩ rằng ngay giữa Sài Gòn lại tồn tại một thứ hàng rong đặc sệt chất quê mùa, xấu xí là khoai lang nướng, món ăn dân dã từng được coi là “hình ảnh điển hình” của một thời hoang sơ nghèo đói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 64

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 15/6/2016

Dự lễ truy điệu chiến sĩ trận vong QL VNCH- 2016
Dự lễ truy điệu chiến sĩ trận vong QL VNCH- 2016

Công nhận chị Liên này không có “nghiệp vụ” mà tinh thiệt. Nghe chị Liên nói tôi mới nhớ ra là có lúc con Hà cũng có mua thiếu căn-tin nhưng không thiếu nhiều, khoảng vài chục ngàn, nó nói với tôi là chồng nó có gởi tiền thêm cho cán bộ trại ở ngoài.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 63

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 14/6/2016

13246383_787810764651693_7292112083076687256_oTôi hỏi: “Có bao nhiêu tiền giả?”, chị này trả lời: “Có vài triệu tiền giả thôi.” Tôi lại hỏi chị: “Có biết tiền đó là tiền giả không?”, chị lại nói: “Xời ơi cái đó ở ngoài chợ hàng đống, tớ xui nên mới bị tóm thôi.”

Tiếp tục đọc

THƯƠNG SAO DỪA NƯỚC QUÊ NGHÈO

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 14/6/2016

230175-Minh-hoa-AT-600Miền Tây nổi tiếng kênh rạch chằng chịt, ra khỏi trung tâm thành phố thì giao thông chính là ghe xuồng lớn nhỏ đủ loại trên cái hệ thống kênh rạch chằng chịt ấy. Hai bên bờ, cây mắm, cây bần mọc dày đặc, xanh mướt, nhưng nhiều nhất vẫn là cây dừa nước với hàng hàng tàu lá dài cong vút vươn ra giữa lòng kênh rạch, gần như che khuất ánh nắng mặt trời.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 62

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 12/6/2016

TuanDat20Nhớ hồi năm 1995 ngược về trước, năm nào cũng vậy, cứ đến mùa gần Noel là lạnh lắm. Bây giờ, miền Nam bốn mùa nóng bức như nhau, ngồi trong phòng giam còn nóng hơn gấp bộ, mồ hôi chảy xuống ròng ròng như xối nước. Noel đầu tiên của tôi ở trong tù trôi qua cũng như những ngày bình thường khác, chớ có một mình tôi là tín hữu, trong tù có cái gì khác ngoài cơm tù? Đọc kinh thì tôi cũng đọc mỗi ngày ba chuỗi Mân Côi rồi, hát hò thì thuộc có mỗi bài Kinh Hòa Bình và cũng đã hát rồi. Biết làm gì bây giờ? Ở trong tù tôi chỉ làm có mỗi một việc là lo “chống nóng” thôi. Con Hà cho tôi mấy cọng chỉ, nó nói là từ bên Chí Hòa nó giấu đem qua. Hai đứa tôi lấy cọng chỉ đó mỗi đứa cầm một đầu cưa qua cưa lại, cắt cái quạt nhựa ra một miếng lớn bằng bàn tay, mài xuống nền xi măng cho có cái cạnh bén như mài dao, xong lấy cái miếng nhựa đó cắt vải. Quạt nhựa thì đăng ký căn- tin mua cái khác, cứ bảy ngàn đồng một cái làm tới.

Tiếp tục đọc

BÀI PHÁT BIỂU TRONG BUỔI GÂY QUỸ GIÚP ĐỒNG BÀO VN TỴ NẠN CỘNG SẢN ĐANG Ở THÁI LAN

TuanDat21Kính thưa quý đồng hương và quý quan khách có mặt trong buổi gây quỹ ngày hôm nay.

Chị Kim Thoa đã có lời giới thiệu về Tạ Phong Tần, rất hay, rất xúc động, em cám ơn chị.

Có một điều tôi muốn nói rõ hơn, không có ai có thể cưỡng bách tôi phải rời Việt Nam nếu tôi không muốn. Tôi cũng như tất cả những tù nhân lương tâm khác trong chế độ cộng sản Việt Nam đều là những con tin mà cộng sản dùng để đánh đổi với Mỹ và các nước Liên Minh Châu Âu. Nhưng tôi khác với những tù nhân lương tâm khác ở chổ tôi là nhà báo, những bài báo của tôi phơi bày bộ mặt xấu xa của nhà cầm quyền cộng sản, cho bạn đọc cả trong và ngoài nước biết rõ thực trạng tồi tệ của nước Việt Nam mà người dân Việt Nam đang phải gánh chịu. Cha Nguyễn Văn Lý, suốt mười mấy năm trong tù thì nói ai nghe, vì vậy mà tôi chấp nhận đánh đổi, chỉ có ở đây tôi mới có thể tiếp tục đem sự thật đến cho người đọc, chống lại sự bưng bít thông tin, lừa dối, mị dân của cộng sản.

Tiếp tục đọc

CÒN KHÔNG BA KHÍA CÀ MAU?

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 08/6/2016

229717-MinhHoa-BaKhia-600Địa danh cà Mau không chỉ nổi tiếng đi vào lòng người cả nước qua câu vọng cổ trầm lắng, ngọt ngào của cố nghệ sĩ Út Trà Ôn: “Ghe chiếu Cà Mau đã cắm sào trên bãi vắng, sao cô gái năm xưa chẳng thấy ra… chào,” mà còn nổi danh với những món ăn đặc sắc có một không hai, chấp hết các món cao lương mỹ vị mắc tiền, nói theo kiểu Kim Dung Tiên sinh phải gọi là “độc cô cầu bại.” Một trong những món ăn “độc” đó là món ba khía Rạch Gốc muối trộn tỏi ớt. Rạch Gốc, Tân An bây giờ thuộc tỉnh Cà Mau.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 61

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 08/6/2016

Tan17Tôi lấy ca nước chấm ngón tay vô viết họ tên tôi bằng chữ Hoa xuống nền nhà. Nó nhìn rồi gật gật đầu. Tôi chỉ vào từng chữ, đọc lên cho nó nghe, giải thích cái này là họ, cái này là tên, nó cũng gật đầu, nói lặp lại theo tôi. Xong tôi chỉ vào nó hỏi nó bằng tiếng Hoa: “Mày họ tên gì?” rồi đưa cái ca nước cho nó. Nó hiểu ý lấy ngón tay chấm vô nước viết xuống nền nhà mấy chữ Hoa là Trần Mỹ Linh. A ha! Thì ra Tang BeeLin tức là Trần Mỹ Linh, nhưng cách phát âm của người Malaysia không giống cách phát âm tiếng Bắc Kinh (phổ thông).

Tiếp tục đọc