ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 10

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 09/12/2015

walmart-tangluong-16– Vậy à! Cám ơn em cho biết. Vài hôm nữa chị mua đồ dùng thôi. Mình tuyệt thực thì không mua đồ ăn. – Tôi nói.

– Chị không ăn cơm canh trại phát nhưng mình mua đồ bằng tiền của mình mà ăn, đâu phải của công an thì đâu có sao. – Con Lan nói.

– Không được! – Tôi nói. – Đã nói tuyệt thực thì phải không ăn bất cứ thứ gì, chớ còn ăn đồ của mình hay của người khác thì cũng như không. Tuyệt thực vậy thì tuyệt thực làm gì cho chúng nó khinh.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 9

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 05/12/2015

SAM_41292Tôi nghĩ đến những người tù khác, béo như anh Cù Huy Hà Vũ chẳng hạn, nếu bị giam trong cái buồng này thì không biết sẽ xoay trở cách nào để lọt vào chỗ đi vệ sinh? Đã chật chội như vậy, hai đầu nó còn có hai cái thùng nhựa đựng nước loại tám mươi lít, một cái thau nhựa lớn đường kính miệng khoảng sáu mươi phân, một vài cái thau nhựa nhỏ loại để rửa chén. Như vậy, chỗ nằm của tù nhân chiều dài chỉ có đúng hai mét, khi nằm xuống hai chân gần chạm vào tấm đal khu vệ sinh.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 8

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 02/12/2015

IMG_02532 (2)Thấy hai người có vẻ nhỏ tuổi hơn tôi, tôi hỏi:

– Chị có thể để cái túi này ở đâu? Phơi quần áo ở đâu?

Một đứa chỉ vào đống đồ lù lù phía trên góc phòng, nói:

– Chị cứ để ở đó cũng được. Còn phơi đồ trên sợi dây kia, dây kia. – Và nó chỉ cho tôi thấy những sợi dây se bằng ni-lông nhỏ như cái tăm xỉa răng được “dán” lên bức tường cạnh cửa ra vào và chỗ đi vệ sinh.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 7

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 21/11/2015

181120154 (2)– Tôi biết rồi, khỏi cần đọc, đưa cho tôi xem cũng được. – Tôi nói.

– Ủa, nãy giờ chưa phổ biến nội quy sao? Vậy mà nghe cãi lộn tôi cứ tưởng phổ biến nội quy rồi. – Một công an khác hàm thượng úy, đeo bảng tên đội phó Dương Vũ Cường nói.

Trung lại làm tiếp một cái biên bản, đại ý là đã phổ biến nội quy trại giam cho tôi nghe xong và đưa cho tôi ký tên vào đó.

Xong bọn họ đưa tôi vào một phòng khác, trong phòng có một đống quần áo tù sọc trắng đen để dưới đất, một nữ công an trẻ tuổi bảo tôi chọn lấy một bộ một bộ quần áo tù vừa mặc và thay cái quần Jean , áo thun ba lỗ đang mặc trên người ra. Tôi lấy bộ số 6 là to nhất mặc vào, áo dài gần đến đầu gối, ống quần dư cả tấc nhưng mặc vậy nó rộng rãi, mát mẻ. Họ đưa thêm một cái túi ni-lông xốp có quai để đựng đồ, còn cái túi vải thì họ giữ lại. Họ cũng giữ lại bộ quần áo tôi vừa thay ra.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 6

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 21/11/2015

181120153 (2)– Sao không tháo được? Đâu chị đưa tay tôi coi. – Trung nói.

Tôi đưa bàn tay trái ra, Trung cầm chỗ mấy chiếc vòng kéo kéo thử. Quả thật, vòng thì nhỏ vừa cổ tay mà bàn tay lại lớn hơn, không kéo ra được. Nó hỏi:

– Hồi đó chị làm cách nào đeo vô được vậy?

– Tiệm vàng người ta đeo cho tôi. Tôi không tự đeo vô được mà cũng không tháo ra được. – Tôi nói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 5

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 21/11/2015

AnhSuaLai2Tôi lấy đôi dép nhựa màu đỏ ngoài cửa mang vô chân rồi đi. Bọn họ vây quanh áp giải tôi ra đến cửa sắt bên ngoài, một thằng kéo cửa sắt lên, thằng khác đẩy tôi ra. Tôi nhìn thấy xung quanh nhà, kể cả bên kia đường chỗ cổng sau Viện Pasteur, có ít nhất là ba chiếc xe loại bảy chỗ ngồi biển số lạ đậu ở đó với cả chục thằng cảnh sát giao thông đứng dày đặc cả ngã ba Trần Quốc Toản – Pasteur, trong đó có một chiếc màu trắng xám bạc đã từng đậu ở phía bên Viện Pasteur để chặn bắt tôi đi lễ chủ nhật ở nhà thờ Kỳ Đồng. Đường phố vắng ngắt không xe cộ qua lại, kể cả nhà hàng xóm bên cạnh bán hàng rau quả ngày thường tấp nập cũng không thấy bóng khách mua lẫn người bán. Chắc bọn áo vàng này chúng nó chặn xe đuổi người ta đi ngã khác hết rồi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 4

Bài đăng báo Người Việt ngày 18/11/2015

IMG_3722 (1) (2)Ông Riết làm thinh không trả lời. Tôi cười, nói tiếp:

– Hôm nay nóng nhỉ? Thiếu quạt mà đông người nhét vào cái chỗ này chắc khó chịu lắm hả?.

– Ừ, khó chịu lắm. – Ông Riết trả lời. Từ đó về sau, ông Riết chỉ đứng nhìn như ông thần thừ, không mở miệng nói câu nào nữa.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 3

IMG_6139 (2)Bài đã đăng báo Người Việt ngày 11/11/2015

Ông Cống nói:

– Chị đi theo tôi chứng kiến.

Tôi đi cùng ông ta đến khắp mọi chỗ trong nhà. Bắt đầu là tầng trệt, nhà bếp, nhà vệ sinh, rồi lên phòng gác lửng, tức là phòng tôi ở, rồi đến tầng hai trống hoác không có gì vì không có ai ở, xong đến tầng thượng có một phòng nhỏ đang khóa cửa do cháu Mai, bạn gái của Nguyễn Trí Dũng – con trai anh Ðiếu Cày ở. Bọn “xe ôm” đi theo rùng rùng một bầy đằng sau. Ông Cống chỉ tay bảo xem chỗ này thì chúng vội vàng xem chỗ này, bảo xem chỗ kia thì chúng lôi chỗ kia ra, đến cọng tóc chúng cũng không bỏ qua, bảo chúng bỏ trở vào thì chúng bỏ trở vào. Tầng trệt, bếp và nhà vệ sinh trống lốc không có gì.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – 2

Đứng giữa chợ trời (không phải chợ đời)

Đã đăng báo Người Việt ngày 11/9/2015

Kỳ 2

Tôi vừa đi về đến trước cửa nhà, lấy chìa khóa ra cúi xuống mở cửa. Không hiểu bọn “xe ôm” núp sẵn chung quanh mười mấy thằng từ lúc nào, đồng loạt xông ra. Toàn những gương mặt mốc “đuôi” quen lẫn không quen. Chúng tranh nhau thằng giật lấy chìa khóa, thằng túm tóc tôi, hai thằng túm lấy hai tay tôi, thằng thì kéo cửa lên đẩy tôi vào trong nhà. Túi đựng thức ăn tôi cầm trên tay rơi vãi đầy ra nhà. Tôi thét lên:

– Bọn chó chúng mày bữa nay muốn cướp cái gì của tao? Trong nhà này đâu còn thứ gì để cho chúng mày cướp. Buông tao ra, đồ súc sinh mọi rợ.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – 1

Đã đăng báo Người Việt ngày 05/11/2015

LTSBlogger, tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần, trải qua 1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản. Sau 4 năm tù, dưới áp lực của Hoa Kỳ, Hà Nội đã phải trả tự do, để bà sang Mỹ. Báo Người Việt trân trọng giới thiệu cùng độc giả tập hồi ký của bà, tựa đề “ÐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – 1,474 ngày trong nhà tù Cộng sản Việt Nam.” Hồi Ký Tạ Phong Tần sẽ được đăng hai lần mỗi tuần, trong các số báo Thứ Năm và Thứ Hai. Xin mời độc giả đón theo dõi

**************

Chuyện bình thường ở Việt Nam, tuy giờ không phải là thời nguyên thủy ăn lông ở lỗ nhưng người Việt trong chế độ “thiên đàng” thường rất hay được “bỗng dưng… mọc đuôi.” Ðuôi “dài” hay “ngắn” tùy vào sự “hứng thú” của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam và tâm trạng “quan ngại” của họ. Tôi là một trong số những người được nhà cầm quyền Việt Nam “quan tâm đặc biệt” và có “đuôi.”

Tiếp tục đọc