ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 66

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 25/6/2016

Phat2Thời gian này, tôi ở tròng phong giam cùng với chị Trần Thị Liên chỉ có sáng thức dậy lúc bốn giờ rưỡi, tập thể dục đến bảy giờ sáng rồi tắm rửa, ăn sáng xong là hai chị em bày bọc nylon ra làm đồ chơi. Trưa ăn cơm, đọc báo, ngủ. Chiều đọc báo tiếp, hoặc làm đồ chơi, ăn cơm. Tối nằm ca hát inh ỏi, kể chuyện đời xửa đời xưa rồi ngủ. Buổi tối thiếu ánh sáng, không làm gì được.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 65

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 22/6/2016

DSC_4868Tôi ngồi viết từ lúc hai giờ chiều đến bốn giờ rưỡi chiều thì xong cái khung bài bào chữa. Bây giờ là đến giờ phát cơm chiều, có muốn ngồi thêm nữa cũng không được. Hơn nữa, tôi có thói quen khi nói trước đám đông không cần phải viết sẵn bài diễn văn. Nếu nội dung cần nói quá nhiều, chỉ cần gạch đầu dòng ý chính, ghi sơ sơ vài chữ vắn tắt để mình nhớ là được. Nhìn vào đó mà phang rộng ra.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 64

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 15/6/2016

Dự lễ truy điệu chiến sĩ trận vong QL VNCH- 2016
Dự lễ truy điệu chiến sĩ trận vong QL VNCH- 2016

Công nhận chị Liên này không có “nghiệp vụ” mà tinh thiệt. Nghe chị Liên nói tôi mới nhớ ra là có lúc con Hà cũng có mua thiếu căn-tin nhưng không thiếu nhiều, khoảng vài chục ngàn, nó nói với tôi là chồng nó có gởi tiền thêm cho cán bộ trại ở ngoài.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 63

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 14/6/2016

13246383_787810764651693_7292112083076687256_oTôi hỏi: “Có bao nhiêu tiền giả?”, chị này trả lời: “Có vài triệu tiền giả thôi.” Tôi lại hỏi chị: “Có biết tiền đó là tiền giả không?”, chị lại nói: “Xời ơi cái đó ở ngoài chợ hàng đống, tớ xui nên mới bị tóm thôi.”

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 62

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 12/6/2016

TuanDat20Nhớ hồi năm 1995 ngược về trước, năm nào cũng vậy, cứ đến mùa gần Noel là lạnh lắm. Bây giờ, miền Nam bốn mùa nóng bức như nhau, ngồi trong phòng giam còn nóng hơn gấp bộ, mồ hôi chảy xuống ròng ròng như xối nước. Noel đầu tiên của tôi ở trong tù trôi qua cũng như những ngày bình thường khác, chớ có một mình tôi là tín hữu, trong tù có cái gì khác ngoài cơm tù? Đọc kinh thì tôi cũng đọc mỗi ngày ba chuỗi Mân Côi rồi, hát hò thì thuộc có mỗi bài Kinh Hòa Bình và cũng đã hát rồi. Biết làm gì bây giờ? Ở trong tù tôi chỉ làm có mỗi một việc là lo “chống nóng” thôi. Con Hà cho tôi mấy cọng chỉ, nó nói là từ bên Chí Hòa nó giấu đem qua. Hai đứa tôi lấy cọng chỉ đó mỗi đứa cầm một đầu cưa qua cưa lại, cắt cái quạt nhựa ra một miếng lớn bằng bàn tay, mài xuống nền xi măng cho có cái cạnh bén như mài dao, xong lấy cái miếng nhựa đó cắt vải. Quạt nhựa thì đăng ký căn- tin mua cái khác, cứ bảy ngàn đồng một cái làm tới.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 61

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 08/6/2016

Tan17Tôi lấy ca nước chấm ngón tay vô viết họ tên tôi bằng chữ Hoa xuống nền nhà. Nó nhìn rồi gật gật đầu. Tôi chỉ vào từng chữ, đọc lên cho nó nghe, giải thích cái này là họ, cái này là tên, nó cũng gật đầu, nói lặp lại theo tôi. Xong tôi chỉ vào nó hỏi nó bằng tiếng Hoa: “Mày họ tên gì?” rồi đưa cái ca nước cho nó. Nó hiểu ý lấy ngón tay chấm vô nước viết xuống nền nhà mấy chữ Hoa là Trần Mỹ Linh. A ha! Thì ra Tang BeeLin tức là Trần Mỹ Linh, nhưng cách phát âm của người Malaysia không giống cách phát âm tiếng Bắc Kinh (phổ thông).

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 60

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 05/5/2016

T11Mấy ngày đầu, con Lan thường xuyên tuyên bố lớn tiếng cho tôi nghe là “Ba đánh một không chột cũng què.” Tôi không thèm trả lời nó, nhưng tôi cảnh giác không bao giờ xoay lưng về phía tụi nó. Tôi đang ngồi trong khu vệ sinh mà có đứa bước vào tôi lập tức đứng lên ngầm thủ thế, nó đi ra tôi ngồi xuống tiếp. Con Lan chắc cũng xúi giục gì đó nhưng cô Malaysia chỉ thỉnh thoảng nhìn tôi cười cười, không nói gì mà cũng không làm gì hết.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 59

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 01/6/2016

4Thấy tôi đang ăn cơm, con Nga bèn nói nịnh con Lan bằng cách hạ tôi:

– Cơm này cho chó ăn chớ ai mà ăn.

Ai dè con Lan cũng ăn cơm này, nên con Lan nguýt nó:

– Con này vô duyên, tao cũng ăn cơm này, mày nói tao đó hả?

Con Nga biết nó nói hớ nên cười làm thinh.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 58

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 29/5/2016

Với Thị trưởng thành phố Westminster Tạ Đức Trí,
Với Thị trưởng thành phố Westminster Tạ Đức Trí.

Trại này cho tù nhân được mua nước mắm ăn thêm, có hai loại là Chinsu và Nam Ngư, Chinsu ngon hơn nhưng mắc tiền hơn, thành ra đa phần tù mua nước mắm Nam Ngư chan cơm ăn, giá hai mươi sáu ngàn đồng hay hai mươi hai ngàn đồng chai nửa lít, tùy theo giá chợ Bà Chiểu bán lên hay xuống. Căn-tin nó bán không lấy tiền lời, mà nó tính phí phụ thu công đi mua 5% trên tổng số trị giá tiền hàng hóa người tù mua.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 57

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 25/5/2016

Mà cũng không Tan10có quy định nào cho phép điều tra viên làm việc với bị can ngoài giờ hành chánh trừ trường hợp khẩn cấp đặc biệt nghiêm trọng, cũng không có quy định nào cho phép điều tra viên cho bị can nhận quà trong khi đang làm việc, rồi đem vô trại giam mà cán bộ trại nó không khám đồ để nguyên xi cái áo ngực mới là chuyện lạ, trừ phi quà đó do chính mấy thằng an ninh thành phố đem qua, bọn trại giam nó không dám khám xét kỹ.

Tiếp tục đọc