GIỮ ĐƯỢC CHỮ “TÍN” VỚI CHÍNH MÌNH


Trang 2 của bản án sơ thẩm. #ĐMCS, “nghề nghiệp Luật sư” mà dám ghi tao “trình độ văn hóa lớp 12”.

Khổng viết: “Nhân nhi vô tín, bất tri kỳ khả dã”, nghĩa là người mà không giữ chữ tín thì không biết có thể thành người được không?

Khi Tạ Phong Tần ngồi trên phi cơ cùng ông David V. Muehlke (Political Officer- Bộ Ngoại giao Hoa kỳ, chức vụ này tiếng Việt dịch là Tùy viên Chính trị) bay tới Mỹ; ông David V. Muehlke hỏi tôi bằng tiếng Việt: “Chị có kế hoạch gì sau khi tới Mỹ?

Trả lời: “… Tôi sẽ đi học lại, tôi mong muốn trở lại nghề cũ của tôi là viết báo và luật sư. Đồng thời, tôi cũng viết hồi ký về thời gian ở trong tù để tố cáo tội ác nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đối với tù nhân, những phương pháp đối đầu với cai ngục cộng sản của tôi, để giúp người dân Việt Nam vững vàng đấu tranh đòi quyền con người.”

Ông lắng nghe và khuyến khích tôi rằng:

– Chị cố gắng làm đi. Viết hồi ký rất là hay. Tôi chưa thấy tù nhân chính trị nào khi qua đây có kế hoạch tốt như chị. Chúc chị sớm thành công.”

(Trích phần cuối Hồi ký ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI).

Khi tôi tới phi trường quốc tế J. Kennedy (Los Angeles, Nam Cali), truyền thông tiếng Việt hải ngoại cũng hỏi tôi câu đó, tôi cũng trả lời như vậy, bổ sung thêm ý thứ 4 là tôi sẽ kiện cs VN ra Tòa án nhân quyền quốc tế về vụ án của tôi.

Ý thứ 4 này không phải là do bốc đồng, hay “vì quá hứng” (cách nói của người miền Nam), mà tôi đã có kế hoạch chuẩn bị hồ sơ vụ kiện từ ngày tôi mới bước chân vào nhà tù cs. Vì vậy, tất cả giấy tờ vụ án (lệnh bắt, lệnh tạm giam, bản án, quyết định xét xử, kết luận điều tra, cáo trạng, bản án, quyết định thi hành án… nói chung là tất cả giấy tờ tố tụng, tôi đều có bản chính đóng mộc đỏ. Luật Tố tụng hình sự quy định chúng nó phải tống đạt bản chính cho bị can, bị cáo, trừ phi người đó “ngoan ngoãn nộp lại” cho trại giam khi ra trại. Tôi dám khẳng định chưa có tù nhân chính trị nào ra nước ngoài có bộ hồ sơ tố tụng vụ án hình sự bản chính đầy đủ như tôi.

Lệnh bắt tạm giam, bị can đếch thèm ký nhận nhưng vẫn phải giao “nó” 1 bản chính.

– Tiếp tục viết báo bằng tiếng Việt: Tôi đã làm và đang làm;

– Đi học lại: Tôi đã học và đang học.

– Viết và in hồi ký: Đã xong.

– Việc thứ tư là khởi kiện vụ án thì chưa xong (tôi dùng chữ “chưa”, chớ không dùng chữ “không”).

Muốn là được việc thứ 4 này thì tôi phải có ba điều kiện:

a)- Tiền;
b) Có vốn tiếng Anh để viết đơn kiện, dịch tài liệu, tranh tụng trước trước tòa;
c) Có thời gian để theo đuổi vụ kiện.

Hiện nay tôi không có tiền, không có tiếng Anh đủ để tự mình viết đơn kiện, dịch tài liệu, tranh tụng trước trước tòa, không có thời gian để theo kiện nên đành… để đó. Có thể là 10 năm, 20 năm sau tôi sẽ thực hiện điều thứ 4 (nếu tôi còn sống đến thời gian đó). Đến nay người ta vẫn truy tố, trừng trị bọn Fascist gây tội ác trong thế chiến thứ 2 (1945), bọn cs Khmer đỏ… thì không có lý do gì 10 năm, 20 năm sau không thể truy tố, trừng trị bọn VN được.

Coi như Tạ Phong Tần đã GIỮ ĐƯỢC CHỮ “TÍN” VỚI CHÍNH MÌNH rồi.

Little Sài Gòn, 14/8/2019

Tạ Phong Tần

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.