ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 85

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 11/9/2016

14193613_1210959828966194_449256228_nTôi thấy trong phòng này có treo hai bức tranh nhỏ loại thư pháp, một cái kiếng soi mặt lớn, một tấm lịch tường, một cái đồng hồ treo tường tròn. Có một cái bàn làm việc, computer để bàn và mấy cái ghế gỗ có đai dựa.

Tiếp tục đọc

THÔNG TIN KIỂU ĐẢNG

thaibinhKhoảng năm 1997, 1998 gì đó, khi Tạ Phong Tần còn là điều tra viên cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Bạc Liêu, đảng viên chi bộ An ninh điều tra. Một hôm sếp (cũng là Bí thư chi bộ) kêu tập hợp tất cả đảng viên trong đơn vị lại phòng Tham mưu tổng hợp họp chi bộ gấp.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 84

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 07/9/2016

Formosa1Khi hội đồng xét xử thẩm vấn đặt câu hỏi với ông Nguyễn Văn Hải thì thằng Vũ Phi Long ra lệnh cho bọn công an bảo vệ phiên tòa lôi tôi ra ngoài tít phía sau chỗ gần nhà vệ sinh, chẳng biết ở trong chúng nó nói cái gì. Mẹ bà nó, chung một vụ án mà không dám cho tôi nghe thẩm vấn, giấu giấu giếm giếm như mèo giấu cứt, hèn thấy rõ.

Tiếp tục đọc

BÁNH ĐÚC NHÀ QUÊ

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 07/9/2016

banhducHồi tôi còn nhỏ, mỗi lần đi học về ngang chỗ bà hàng xóm bán bánh đúc, nhìn mâm bánh có bữa thì bóng loáng, xanh mướt màu ngọc, có ngày thì trắng như bông điểm thêm tí tôm màu đỏ gạch, ngò rí xanh xanh mà thèm rỏ dãi, nhưng tôi làm gì có tiền mua bánh đúc ăn. Họa hoằn lắm mới được 50 xu, mua một dĩa nhỏ loại bánh ngọt màu xanh, chấm nước đường thắng, ăn lấy ăn để, hết đĩa rồi mà vẫn còn thèm thuồng. Cái dư vị thơm thơm, giòn giòn, dai dai của bánh hòa với vị ngọt sánh của đường thắng, cái béo béo của những hạt mè rang giòn tan trong miệng cứ đọng hoài trong ký ức xa xăm.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 83

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 04/9/2016

27082016-3Bắt đầu từ đó, lúc đứng cũng như ngồi, tôi luôn luôn đứng thẳng, ngồi thẳng, lưng giữ lúc nào cũng thẳng, ngẩng cao đầu, nắm tay nắm chặt giữ hai bên đường chỉ quần. Nói to dõng dạc, rõ ràng từng tiếng, mắt nhìn thẳng vào ba thằng hội đồng xét xử. Cần đối thoại với Nguyễn Quang Vinh thì quay sang nhìn thẳng vào mặt Nguyễn Quang Vinh.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 82

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 31/8/2016

27082016Khi trở vào phòng xử, tôi nhìn thấy các Luật Sư Nguyễn Thanh Lương, Nguyễn Quốc Đạt, Hà Huy Sơn, Trần Kim Cang và Đoàn Thái Duyên Hải đã có mặt ở bàn luật sư. Phía hội đồng xét xử thấy thẩm phán Vũ Phi Long và hai hội thẩm nhân đã có mặt. Tôi nhìn xung quanh thấy hành lang phòng xử loằng ngoằng đầy dây cáp.

Tiếp tục đọc

BÁNH CỦ CẢI NHÀ NGHÈO

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 31/8/2016

Minh-hoa_Banh-cu-caiMỗi buổi trưa Hè, cái nắng nóng gay gắt thỉnh thoảng dịu đi một chút khi thoáng có một cơn gió nhẹ thổi qua. Trong con hẻm nhỏ núp mình dưới bóng những cây bàng, cây gòn xanh mát, tiếng rao: “Ai ăn bánh củ cải hông?” của người phụ nữ bán bánh dạo cất lên xóa tan cái im ắng tĩnh mịch, làm nhốn nháo lũ trẻ trong hẻm. Chúng nhao nhao đòi người lớn kêu bà bán bánh củ cải vào ăn. Chỉ chờ người lớn gật đầu “Ừ” một tiếng là vội vàng ba chân bốn cẳng chạy ra đứng trước cửa nhà gào to: “Bánh củ cải” liền.

Tiếp tục đọc

GIẢI THƯỞNG “ANH HÙNG NHÂN QUYỀN” CHO TẠ PHONG TẦN

0001 (1)Chương Trình Program for Torture Victims (PTV) Human Dignity Awards ‘Phần thưởng về Nhân Phẩm’ tổ chức buổi ăn chiều Ngày thứ Tư 14 tây tháng 9 năm 2016. 7 giờ chiều, đúng PTV video giới thiệu của Ông Ted Nichelson Điều khiển chương trình: Greg và Jennifer. Phiên dịch viên: Trang Khanh.

Human Rights Hero Award ‘ Giải thưởng Anh hùng Nhân Quyền’ cho Tạ Phong Tần.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 81

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 28/08/2016

27082016-2Phía thùng xe giáp với ghế ngồi tài xế có cửa kiếng và song sắt, nên nhìn qua ghế tài xế thấy đường phố ở ngoài chạy qua nhanh loang loáng.

Khoảng mười lăm phút xe đã ngừng lại. Có tiếng tra chìa khóa lạch cạch bên ngoài rồi cửa xe mở. Nếu như bình thường, ai cũng cúi xuống nhìn cho rõ để bước ra khỏi xe, như vậy mới không bị té. Tôi biết là bên ngoài sân tòa án sẽ có hàng đống camera lẫn máy ảnh của bọn báo chí “lề phải” đang chỉa ống kính ra chực chờ thu hình mình.

Tiếp tục đọc