
Hồi tôi mười hai tuổi, cái tuổi đã bắt đầu biết nghe hóng chuyện người lớn, và có khả năng tự mình “kết bè kết cánh” để đi chơi một mình với đám con nít hàng xóm chớ không còn bám lẳng nhẳng theo chân mẹ hay bà ngoại nữa, thì mỗi khi có đám hát đình hát chợ, hát cải lương coi không phải mua vé, là kéo nhau đi coi đến tận khuya lắc khuya lơ vãn tuồng mới về nhà đập cửa vô ngủ. Lúc đó, đám con nít chúng tôi thích nhất là những dịp Noel hằng năm. Tôi hoàn toàn không biết ý nghĩa chữ Noel là gì, chỉ biết rằng đó là ngày nhà thờ ở bên kia cầu Quay tổ chức lễ mừng một ông tên Giê-su được sinh ra đời.