Bài đã đăng báo Người Việt ngày 07/12/2016
Trần Văn Luân cứ ề à nói một hồi, nào là “Từ trước đến nay tôi luôn tạo điều kiện giúp chị ở đây được thỏa mái hơn người khác,” “Cấp trên của tôi chỉ đạo như vậy, tôi biết chị chỉ cần mười lăm phút là viết xong rồi, chị giúp tôi đi,” v.v… và v.v…