CHA MATTHEW VŨ KHỞI PHỤNG: NGƯỜI THẮP LÊN NIỀM TIN VÀ SỨC MẠNH

Cha Matthew Vũ Khởi Phụng
Cha Matthew Vũ Khởi Phụng

Những ngày Giáo xứ Thái Hà xảy ra chuyện mà cha Matthew Vũ Khởi Phụng gọi là “kiếp nạn”, khi đêm đêm những tiếng gào man rợ “giết Phụng”, “giết Kiệt” lại rền rĩ vang lên giữa xứ sở “thiên đàng”, thì tôi được hân hạn biết Cha. Cha chính là linh hồn của hàng trăm, hàng ngàn giáo dân khắp nơi đổ về cầu nguyện hàng năm trời trên mảnh đất của Chúa bị nhà cầm quyền chiếm đoạt bất hợp pháp. Đó là điều làm cho người chưa hiểu gì về Chúa như tôi bắt buộc phải suy nghĩ: Không phải tất cả những người bỏ thời gian, sức khỏe, công ăn việc làm hàng ngày… để theo đuổi việc cầu nguyện vì họ dốt nát, họ thất học, họ mê muội… như lời báo chí “lề phải” tuyên truyền. Họ có đủ thành phần, đủ tầng lớp, trí thức lẫn buôn gánh bán bưng. Vậy thì vì sao?

Tiếp tục đọc

ÁNH SÁNG PHỤC SINH

Thắp nến cầu nguyện cho Công Lý và Hòa Bình ở nhà thờ Kỳ Đồng, SG năm 2011
Thắp nến cầu nguyện cho Công Lý và Hòa Bình ở nhà thờ Kỳ Đồng, SG năm 2011

Ngày 11-12/4/2009, người Công giáo hân hoan long trọng tổ chức Lễ Phục sinh mừng Đức Chúa Giê-su, Ngài đã trỗi dậy sau khi bị bức hại bỏ mình trên thập giá.

Giờ phút thiêng liêng, ánh điện trắng trong nhà thờ tắt hết, bóng tối bao trùm. Rồi trong màn đêm, những ngọn nếp lung linh được thắp lên trên tay mỗi người và tiếng hát “Hal-le-lu-ia” vang lên bất tận. Trải qua hàng ngàn năm, qua bao nhiêu biến cố vật đổi sao dời, tiếng hát “Hal-le-lu-ia”chưa bao giờ tắt trên trái đất này.

Tiếp tục đọc

CANH RAU ĐAY

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 16/3/2016

Rau đay đỏ
Rau đay đỏ

Tôi bắt đầu có ý nghĩ ca dao là “hàng độc quyền” của dân miền Nam “sản xuất,” bởi lẽ tôi đã bỏ công tìm kiếm “nát nước” trong rừng ca dao tục ngữ thì thấy rau gì, cây gì, con gì ở nông thôn Việt Nam ca dao cũng có nhắc đến. Từ dừa, rau cải, rau dền, rau muống, bầu, bí, rau răm, cà (đủ loại), dưa…, nhưng tuyệt đối không thấy nhắc đến rau đay, đơn giản là dân miền Nam không biết ăn rau đay. Tìm miết thì thấy có hai câu này: “Rau đay gió thổi về trời/ Để con cua nhớ mấy đời mướp xưa” (Nguyễn Quang Huỳnh), là cải biên từ câu ca dao: “Gió đưa cây cải về trời/ Rau răm ở lại chịu đời đắng cay.

Tiếp tục đọc

SÁCH CŨ KIẾN THỨC MỚI

Bài đã đăng trên tờ Thời Báo (Canada) khoảng cuối năm 2010

Quoc_van_GKT
Cái hình này mới lụm trên internet. Giống với quyên sách tôi đã mua, khác năm xuất bản.

Không biết tự bao giờ, Sài Gòn là “kinh đô” của ngành nghề kinh doanh sách cũ. Sách cũ không chỉ được bày bán lưu động ở vĩa hè những con đường lớn như Nam Kỳ Khởi Nghĩa (Công Lý cũ), Nguyễn Văn Trỗi (Trương Minh Giảng cũ, nối dài đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa quận 3), Nguyễn Thị Minh Khai (Hồng Thập Tự cũ), Điện Biên Phủ (Phan Thanh Giản cũ), Võ Thị Sáu (Hiền Vương cũ)… mà còn tập trung cửa tiệm mua bán ở những con đường riêng được người Sài Gòn kêu là “đường sách cũ” như Trần Huy Liệu (Trương Tấn Bửu cũ), Trần Nhân Tôn, Cách Mạng Tháng Tám (Lê Văn Duyệt cũ), Nguyễn Thái Sơn (ngã ba chú Ía).

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 37

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 16/3/2016

Phạm Anh Tuấn - "Con quạ đen"
Phạm Anh Tuấn – “Con quạ đen”

– Anh Cống hôm nay không sang đây. Tôi sang đây thăm chị với một người khác. Trước khi tôi vào đây gặp chị là tôi phải làm giấy tờ, qua lãnh đạo phê duyệt, phức tạp lắm mới vào đến đây gặp được chị. – Trần Tiến Tùng nói.

– Khó khăn vậy thì đừng vào. Tôi đâu có mời các người đến đây gặp tôi. Bây giờ muốn cái gì nói nhanh để tôi vào nghỉ ngơi, giờ này là giờ nghỉ trưa, tôi mệt, không có thời gian ngồi đây nhì nhà nhì nhằng với các người đâu. – Tôi nói.

Tiếp tục đọc

TƯỞNG NIỆM TỬ SĨ CŨNG ĐỘC QUYỀN

Côn an thường phục “cầm dù” che đi các biểu ngữ tưởng niệm liệt sĩ chiến tranh biên giới Việt – Trung 1979 ngày 17/2/2016 tại SG. Ảnh: Facebook
Côn an thường phục “cầm dù” che đi các biểu ngữ tưởng niệm liệt sĩ chiến tranh biên giới Việt – Trung 1979 ngày 17/2/2016 tại SG. Ảnh: Facebook

Chuyện chỉ có ở Việt Nam

Sáng ngày 27 tháng 7, nhân kỷ niệm 64 năm ngày Thương Binh-Liệt Sĩ ở Việt Nam, một phái đoàn “tai to mặt bự” thuộc đảng CSVN và Chính phủ đã đặt vòng hoa, dâng hương tại Ðài Tưởng niệm các anh hùng, liệt sĩ.

Tất nhiên, đoàn không thể thiếu những cái tên như: Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, v.v…

Tiếp tục đọc

CHƠI TÀI MÀ VÀ… NGỦ

NguSayCơm rau thời lạm phát

Cuối năm 2007, kinh tế Việt Nam đã bước vào thời kỳ cái gì cũng tăng tăng, chỉ có người Việt là… xuống giá, một dấu hiệu cho thấy đời sống đại đa số người lao động bắt đầu phải khó khăn hơn để “chiến đấu” với cái ăn cái mặc hằng ngày. Rồi MTTQ VN kêu gọi toàn dân tham gia tiết kiệm, kềm chế lạm phát. Chả biết “kềm chế” như thế nào mà hồi tháng 4/2008 sinh ra cơn sốt gạo.

Tiếp tục đọc

GS HỒ TUẤN HÙNG: HỒ CHÍ MINH LÀ NGƯỜI KHÁCH GIA (TRUNG QUỐC)

Bìa sách “Hồ Chí Minh Sanh Bình Khảo” của Gs Hồ Tuấn Hùng
Bìa sách “Hồ Chí Minh Sanh Bình Khảo” của Gs Hồ Tuấn Hùng

Sách “HỒ CHÍ MINH SANH BÌNH KHẢO” (Khảo cứu về cuộc đời Hồ Chí Minh) do tác giả Giáo sư Hồ Tuấn Hùng (Đài Loan) dày công nghiên cứu trong nhiều năm qua, vừa được Nhà xuất bản Bạch Tượng Văn Hóa ấn hành tại Đài Loan vào ngày 01/11/2008 (mã số ISBN: 9789866820779).

Giáo sư Hùng sanh năm 1949, tốt nghiệp khoa Lịch sử của Trường Đại Học Quốc Lập Đài Loan, có kinh nghiệm giáo chức 30 năm đồng thời ông còn là viên chức cao cấp Giáo Dục Hành Chính.

Theo Giáo sư Hồ Tuấn Hùng, ông Hồ Chí Minh xuất thân là người dân tộc Hồ trong nhóm Khách Gia (Hakka, người Việt ở Bạc Liêu gọi là Hẹ) tại huyện Miên Lật, địa khu Đồng La, Đài Loan.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 36

Bài đã dăng báo Người Việt ngày 13/3/2016

12
Seattle

Hôm sau, buổi trưa trại giam vừa phát cơm tù xong khoảng mười lăm phút. Thằng Quân đi vô nói với tôi có cán bộ muốn gặp. Tôi cứ tưởng là ông Trần Văn Cống, bụng nghĩ gần nửa tháng nay không thấy mặt mũi ông ta, giờ là giờ nghỉ trưa mà sao lại vô đây, chắc có chuyện gì gấp gáp đột xuất, chớ ông ta rất sợ ăn cơm trễ giờ, bị đau dạ dày mà. Đúng ra là tôi có quyền không ra trong giờ nghỉ trưa, nhưng tôi tò mò muốn biết chuyện gì, bèn đi theo thằng Quân ra ngoài. Đến căn phòng làm việc nhỏ ở cuối dãy, vẫn là cái phòng ông Cống và tôi hay ngồi từ đầu đến giờ, nhưng tôi không thấy ông Cống đâu hết mà thấy thằng Trần Tiến Tùng già đầu hói ngồi lù lù một đống trong đó. Có lẽ bọn này chúng nó quy định cái phòng nào của ai làm việc với ai là duy nhất một cái phòng đó, không thay đổi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 35

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 09/3/2016

Với chị Mai Lệ Huyền
Với chị Mai Lệ Huyền

… Tôi lại nghĩ: Mẹ mày thằng Trần Đại Quang và bọn nhà nước Cộng Sản đê tiện chúng mày làm cái trò hèn hạ này đây. Người ta chưa bị coi là có tội mà không khí để thở cũng không đủ, ánh sáng cũng không có, nước tắm cũng không có. Bọn dối trá, đạo đức giả, hổng biết các phái đoàn quốc tế đi kiểm tra có thấy sự thâm độc của chúng nó không, hay là chỉ nghe chúng nó nói, đi qua đi lại ngó ngó vài cái vào những chỗ chúng nó chỉ thì kiểm tra cái con mẹ gì. Tao mà ra ngoài tao không tố cáo tội ác của chúng mày tao không phải con người.

Tiếp tục đọc