Buổi chiều, tôi lại đến phòng Dung, bỏ đôi dép ra xếp ngay ngắn cạnh cửa và nói lớn:
– Tôi để dép ở chỗ này rõ ràng nghe. Ðứa nào động tới mất dép tôi là tôi đấm cho vỡ mặt đó. Ðừng có làm quỷ làm ma với con này, con này không để yên đâu.
Giống cà này có cái tên bình dân bởi hình dạng nó, là cà dái dê. Cà dái dê có hai màu: tím sẫm ngã đen và trắng xanh có gân xanh đậm. Nói cà dái dê thì rườm rà, dài dòng, mà nói cà trắng thì lại lộn với cà pháo, cà dĩa, thành ra thời nay người ta kêu cà tím cho nó gọn.
Cà tím dễ trồng, đất nào trồng cũng được, dễ chăm sóc, rất sai trái, có trái quanh năm, muốn ăn lúc nào là ra chợ mua có ngay lập tức, giá lại rẻ. Có lẽ vì vậy mà một số người “trưởng giả học làm sang” cho rằng cà tím nhà nghèo mới ăn, nhà giàu không ăn vì nó “không sang trọng.”
Little Saigon (VanHoaNBLV) – Nhân việc ông Võ Văn Thưởng, Uỷ viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương của Đảng Cộng sản Việt Nam ngày 18/5/2017 phát biểu: “Chúng ta không sợ đối thoại, không sợ tranh luận, bởi vì sự phát triển của mỗi lý luận và của học thuyết cách mạng nào rồi cũng phải dựa trên sự cọ xát và tranh luận…” và cho biết ông đang chờ Ban Bí thư thông qua một văn bản hướng dẫn về việc “tổ chức trao đổi và đối thoại với những cá nhân có ý kiến và quan điểm khác với đường lối, chủ trương, quan điểm của Đảng và pháp luật của Nhà nước.
Về phòng giam, tôi lân la hỏi mấy đứa tù cùng phòng về vấn đề chuyển trại. Tụi nó nói:
– Tù phải nịnh cán bộ, nói sao nghe vậy, nó coi mình như con vật cũng phải ráng chịu, nếu không thì mình làm đúng nó cũng kiếm chuyện chuyển trại mình vô những trại sâu trong rừng trong núi, ở xa gia đình mình không đi thăm nuôi được, chớ nó đâu có kỷ luật mình đâu mà mình thưa kiện nó được. Không có gia đình đi thăm nuôi là chết đói, nếu không cũng chết bịnh, đau ốm bịnh tật không có thuốc uống. Tụi nó kêu lại nói tụi em đứa nào thân thiết với tù chính trị cũng chuyển trại hết.
Chiếc nhạn lưng trời điểm điểm phiêu Phù vân lưu lạc diểu diểu tiêu Bắc phong cao lãnh xuy xuy diện Nam phòng cô liễu tịch tịch liêu Hà thời kiến diện thâm thâm tưởng Lai đáo hàn tâm mộ mộ triêu “Đông phong bất dữ Chu lang tiện Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều” (*)
Little Saigon (VanHoaNBLV) – Nhân sự kiện ra Thông cáo báo chí về việc bắt tạm giam Hoàng Đức Bình ngày 15/5/2017 của Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Nghệ An cho biết đã tiến hành bắt giữ đối tượng Hoàng Đức Bình về tội “Chống người thi hành công vụ; Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” quy định điều 257, 258 – Bộ luật hình sự điều tra, xử lý theo quy định của pháp luật.
– Vậy chị quyết định vẫn cứ tiếp tục gặp chị Dung hả?
– Phải. – Tôi trả lời. – Tôi vẫn cứ gặp. Còn ai cấm thì đưa văn bản đây cho tôi coi. Cán bộ nên nhớ quy định nội quy trại giam do Bộ Công An ban hành có hiệu lực thi hành trong phạm vi toàn quốc, trại giam không có quyền tự đặt ra quy định trái với quy định cấp trên. Trại này ai ra lệnh cấm tôi thì ban hành văn bản, ký tên đóng dấu vô đàng hoàng đưa tôi, tôi sẽ kiện người đó đến nơi đến chốn.
Người Việt khoái “thần tượng”, đi bất cứ đâu, trong bất cứ lãnh vực nào cũng đều phải có “thần tượng”.
Nhắc chuyện xưa, ai cũng biết ông Nguyễn Trãi là bậc kỳ tài mấy trăm năm mới xuất hiện được một người như vậy, có thể gọi là “Long trung chi long”. Nếu không có Nguyễn Trãi ngồi trong màn trướng quyết sách ngoài ngàn dặm, chưa chắc Lê Thái Tổ (Lê Lợi) dựng thành cơ nghiệp nhà Hậu Lê. Tài thao lược của ông có thể sánh ngang với Trương Lương, Gia Cát Lượng bên Tàu. Tuy nặng gánh nợ nước thù nhà, nhưng Nguyễn Trãi vẫn “góc thành Nam lều một gian”, kiên nhẫn chờ “Minh quân chi chúa” để theo phò. May mắn cho phước phần dân tộc Việt cuối cùng đã có ông Lê Lợi xuất hiện, nếu không thì có lẽ Nguyễn Trãi vẫn cứ “trụ trì” miết ở Đông Quan, chớ không nghĩ đến việc tự mình chiêu binh mãi mã, phất cờ khởi nghĩa.
Miền Nam vốn nổi tiếng về các thể loại canh chua. Cây nhà lá vườn, cá tôm tự nhiên, chỉ cần có chút rau, chút cá, tôm là có thể nấu một nồi canh chua ngon lành nhứt xứ thiên hạ rồi.
Ðồ để nấu ra vị chua thì có cơm mẻ là phổ biến nhất, ngon nhất, thơm nhất. Kế tiếp là me, me thì có hai loại: me sống và me chín. Me sống là trái me đã già nhưng vẫn còn xanh, mập ú, bẻ xuống muốn nấu canh chua phải luộc trước trái me trong nước sôi cho mềm rồi vớt ra cái tô bự mà dầm cho nát ra, đổ thêm nước sôi vô quậy chắt lấy nước chua, bỏ vỏ và hột.
Trong chế độ cộng sản, đối với những kẻ được gắn cho mấy chữ “nghệ sĩ ưu tú”, “nghệ sĩ nhân dân” nhưng dân chúng ko biết họ là ai, và chỉ biết đến khi những cái tên ấy được xướng lên báo chí, thì đều chứng minh một nguyên tắc: Danh hiệu càng cao chứng tỏ trình độ bợ đít đảng càng cao hơn thôi.