
Từ thuở bốn ngàn năm văn hiến
Vốn chuyên nghề đánh cá miền Trung
Biển kia vốn đã là nhà
Bao đời sinh sống hiền hòa mà vui
Lòng vốn dĩ không cầu đại sự
Bỏ ngoài tai phú quý công danh
Mong sao đất mẹ thanh bình
Ngư dân no ấm phỉ tình nước non
Ai biết được nổi cơn gió bụi
Loài Cộng nô rước giặc vào nhà
Sầm sầm cái Formosa
Làm cho biển chết dân ra ngoài đường
Kìa tôm cá nổi dầy mặt nước
Kiếp cùng đinh ai thấu cho chăng
Trẻ con thất học muôn phần
Người già đói khát chôn chân giữa đời
Người muốn sống mà không được sống
Biển chết rồi trông ngóng vào đâu
Tha phương bán sức đồng bào
“Xuất khẩu lao động” khổ nào hơn đây
Dân khổ bọn cầm quyền bỏ mặc
Gom tiền đô đầy túi quan tham
Năm trăm triệu ở phương nào?
Ngư dân chẳng có đồng hào vô tay
Đầu ngọn sóng là đây Song Ngọc
Làm gương cho cả nước đứng lên
Dân ta phải cứu lấy ta
Lẽ nào im lặng để mà chết oan
Bao độc chất tràn lan cả nước
Do Cộng nô cấu kết giặc Tàu
Chúng làm ô nhiễm, xác xơ
Non sông gấm vóc bây giờ tan hoang
Giun bị xéo phải quằn phải giãy
Con người kia nào phải vô tri
Cùng nhau đi kiện một khi
Song Ngọc tranh đấu chỉ vì tương lai
Con dân Chúa cùng nhau cất bước
Quyền con người phải được đề cao
Đứng lên đi hỡi đồng bào
Một chết, hai sống gian lao sá gì
Hàng ngàn người đòi quyền được sống
Giặc Cộng nô đàn áp dân lành
Máu đào đã đổ ngập tràn
Dùi cui, súng lục, tiếng oan chất chồng
Đừng sợ hãi, gian nan rèn luyện
Lấy căm hờn nuôi chí đấu tranh
Máu kia phải trả cho ta
Oan khiên báo phục, thù nhà trả xong
Gương chính khí người xưa còn đó
Bạo quyền rồi có lúc tiêu vong
Đánh cho kình ngạc sạch không
Vung gươm công lý thân vong sá gì.
Nam California, ngày 14 tháng 2 năm 2017
Maria Tạ Phong Tần
Cảm ơn chị vì nỗi niềm dân tộc.
ThíchThích
giống như một bài ….HỊCH ! Hay quá !
ThíchThích