Bài đã đăng báo Người Việt ngày 29/1/2017
– Được. – Tôi trả lời. – Rất rõ ràng, không có gì là khó hiểu. Tôi nghĩ là ông biết, làm đến chức Phó Giám thị mà nói không biết e rằng giả vờ hơi phô đó. Ông Phó Giám thị muốn nghe thì tôi nói đây:
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 29/1/2017
– Được. – Tôi trả lời. – Rất rõ ràng, không có gì là khó hiểu. Tôi nghĩ là ông biết, làm đến chức Phó Giám thị mà nói không biết e rằng giả vờ hơi phô đó. Ông Phó Giám thị muốn nghe thì tôi nói đây:
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 22/1/2017
Buổi chiều, có một đứa khoảng hơn hai mươi tuổi tự xưng nó tên là Con Thỏ kêu tôi lại cho tôi một bộ quần áo bằng vải thun màu vàng có bông xanh. Nó nói là quần áo của nó bây giờ không mặc được vì nó mập ra, thấy tôi cứ mặc quần đùi, áo hai dây suốt ngày nên nó cho tôi. Tôi mặc thử thấy rất đẹp và vừa vặn. Bộ đồ đó đến giờ tôi vẫn còn giữ và đem qua Mỹ luôn, để làm kỷ niệm một tấm lòng tốt mà đến giờ thời gian quá lâu, tôi không còn nhớ mặt mũi Con Thỏ tròn méo ra sao nữa.
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 18/1/2017

Tôi thấy trong phòng căn-tin có bán muỗng, đũa, tô bằng nhựa dẻo màu xanh, xà bông bột, xà bông cục, sữa tắm, dầu gội đầu, nước rửa chén cũng thuộc loại nhãn hiệu xài được, không phải loại rởm cũng không phải loại cao cấp. Nước mắm, nước tương là loại chưa bao giờ nhìn thấy nhãn hiệu này trên thị trường. Nước lọc đóng chai cũng vậy. Tôi hỏi bọn tù ở đây có phát nước uống cho tù nhân không, tụi nó nói không phát, toàn hứng nước trong vòi chảy ra uống, đứa nào nhà giàu thì thăm nuôi mua mấy thùng nước lọc gởi vô uống, nhà nó có tiền nhiều gởi căn-tin, hết nước thì chạy ra căn-tin lấy thùng khác. Lại hiểu thêm một chuyện nữa.
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 15/1/2017
Từ chỗ này tôi mới phát hiện thêm thủ đoạn hành hạ tù nhân dã man của bọn sếp trại Chí Hòa. Chúng nó không cho gia đình tù nhân gởi mền vô, mền nó bán cho tù thì như vậy, ngay cả tôi mà đắp không được nói gì mấy thằng đàn ông. Tôi bèn nói với mụ Luyến mua thêm cho tôi ba cái mền như vậy nữa, lựa thứ bảy màu cho đẹp. Mụ Luyến sau này thường nói chuyện giả lả lấy lòng tôi để tôi đừng chửi nữa, nên tôi nhờ mua mền là vài hôm sau có ngay lập tức như ý.
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 11/01/2017

Cô ta nói:
– Chị ở phòng này, có một mình chị thôi. Khoảng ba giờ chiều tôi mở cửa chị ra lấy cơm khoảng một tiếng đồng hồ là đóng cửa, có thể tắm giặt ở nhà tắm công cộng dưới cuối dãy kia, hoặc chị tắm luôn trong phòng này cũng được. Hồ nước mới làm vệ sinh mấy ngày trước, bơm nước vô đầy rồi, một mình chị tắm giặt thoải mái. Căn tin thì ngay cạnh phòng làm việc của cán bộ, mở cửa thứ hai, tư, sáu hàng tuần. chị muốn mua gì cứ đăng ký với cán bộ Châu.
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 08/1/2017

Trần Thị Sen quay lại chỗ ngồi, lại tiếp tục lần mò săm soi từng món. Tôi có bốn cái hũ nhựa lớn, hai cái chai cô-ca lớn, chai nước tương, năm sáu cái hộp nhựa lớn nhỏ đủ cỡ đựng mì ăn liền, bột nêm, đường, cá khô, tôm khô, thịt chà bông… Con Sen kêu một thằng tù trẻ lao động ngoài đi lấy cho nó một nắm bọc nilon có quai màu xanh đem lại. Nó vừa mở nắp hũ của tôi định bốc thức ăn trong đó ra bỏ vô bọc nilon thì tôi chận ngay lập tức:
– Không được bỏ thức ăn ra đó.
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 04/1/2017
Hoàng Khương, tức Nguyễn Văn Khương, phóng viên báo Tuổi Trẻ, người viết loạt bài phóng sự điều tra về việc cảnh sát giao thông quận Bình Thạnh, thành phố Hồ Chí Minh, nhận hối lộ của mấy tay thừa tiền rửng mỡ để lấy xe đua vi phạm đang bị giữ trong công an ra. Duyệt kế hoạch làm việc, chi tiền công tác phí, duyệt bài cho đăng lên báo đâu phải do thằng Khương tự quyết, mà phải là tổng biên tập lúc bấy giờ là Vũ Văn Bình.
Sau khi “phỏng vấn” cha Anton Đặng Hữu Nam nhưng lại giấu mặt, giấu luôn cả câu hỏi, không rõ ông Trần Quang Thành đã bịa đặt sai sự thật như thế nào để cha Nam hiểu lầm Tạ Phong Tần. Tuy nhiên, trong câu trả lời, cha Nam cũng nói rõ là chưa từng đọc bài viết của Tạ Phong Tần và cũng không nắm rõ nội dung vụ trao giải NQVN năm 2017, cha Nam nói là sẽ đọc lại, tìm hiểu kỹ và trao đổi với tôi, nhưng đến hay hơn một tháng Tạ Phong Tần không thấy cha Nam “trao đổi” điều gì. Ngược lại, cha Nam đã gởi lời chúc mừng Giáng sinh đến Tạ Phong Tần kèm theo một bài thơ nói về tình hình đấu tranh và hình ảnh hang đá của ngư dân Giáo xứ Phú Yên năm 2017.
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 31/12/2016
Trên cái xe thùng chở tù màu xanh to đùng đang đậu giữa sân tôi thấy có thêm ba đứa tù nữ nữa, bọn nó ra trước tôi, tôi là người cuối cùng leo lên xe. Tụi nó thấy tôi lù lù xuất hiện thì tỏ vẻ ngạc nhiên, một đứa hỏi:
– Chị ở phòng nào sao tụi em không biết?
– Ở trên lầu, khu KG. – Tôi nói.
– Chị có án chưa? – Nó hỏi tiếp.
– Xử phúc thẩm rồi, cách đây cũng chừng chục bữa. – Tôi nói.
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 28/12/2016
Trần Văn Cống đưa tôi coi cái biên bản cũ và nói:
– Tôi từ hồi nào đến giờ mới biết cầm trên tay tờ 100 đô la của Mỹ. Số tiền này người ta giao lại cho tôi giữ tôi không dám lấy ra xài tờ nào. Chị coi đi, đúng y số xê -ri ban đầu của chị trên từng tờ nhé!
Tôi lấy tờ biên bản so lại với hai mươi bảy tờ Mỹ kim thấy quả đúng như vậy.