Ông Loát hỏi tôi có mang giấy triệu tập theo không? Tôi bảo không? Ông Loát hỏi sao tôi không mang theo? Tôi trả lời: “Anh làm việc với tôi hay làm việc với giấy? Nếu làm việc với tôi thì tôi có mặt đây, còn anh làm việc với giấy thì tôi đi về rồi nhờ người khác mang giấy đến cho anh?”. Ông Loát vội nói: “Không, tôi làm việc với chị chứ. Chúng tôi đưa giấy triệu tập cho chị thì chị thì chị phải mang lại đây trả chúng tôi”. Tôi đáp: “Phải, luật quy định anh muốn triệu tập tôi thì phải có giấy tờ, nhưng không quy định tôi phải trả giấy cho anh. Tôi không mang theo giấy, nhưng tôi đố người nào dám không cho tôi vào cổng”. Ông Loát hỏi: “Chị làm sao vào được?”. Tôi nói: “Tôi chỉ cần báo họ tên và tôi cần gặp anh thì được chớ có gì khó”.
Chuyện của tôi
MỘT BUỔI LÀM VIỆC VỚI CƠ QUAN ANĐT CATPHCM VỀ CLB NBTD (Lần 1)
Chiều thứ 3 (7/12/2010), tôi đang đứng trước cửa nhà thì ông CSKV Nguyễn Văn Riết sớn sở đi đến nhìn tôi cười cười kiểu “cầu tài”, tôi chưa hiểu có chuyện gì thì ông Riết chìa ra cái giấy triệu tập của Cơ quan An ninh điều tra Công an TPHCM (CQ ANĐT) triệu tập tôi đến trụ sở cơ quan (số 4 Phan Đăng Lưu) để làm việc “về Câu lạc bộ nhà báo tự do” với Điều tra viên Đặng Văn Loát lúc 8h ngày 08/12/2010. Tôi nói: “Giấy đưa trễ thế này làm sao tôi đến được?”. Tôi ghi vào giấy rằng: “Tôi nhận được giấy này lúc 14h ngày 7/12/2010, tôi chưa sắp xếp được thời gian. 8h30 ngày 09/12/2010 tôi sẽ đến làm việc”. Ông Riết cập mập hỏi: “Vậy khi nào chị đi được?”. “Tôi có ghi vào giấy đó, anh cầm về đưa cho họ, vậy được rồi chớ gì?”. Ông Riết cầm giấy đi vội vàng, tôi gọi lại: “Anh còn quên cây viết nè, viết của anh đây”. Ông ta quay lại nhận cây viết rồi đi thẳng.
THÔNG BÁO TẠM NGƯNG ĐĂNG HỒI KÝ “ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI”
Loay hoay nhiều việc quá nên Thông báo của Nhật báo Người Việt đăng ngày 27/6/2017 nhưng đến hôm nay Tạ Phong Tần mới đăng lại trên FB này cho bạn đọc biết:ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 159
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 25/6/2017
Buổi chiều, con Thùy và chị Khanh xuống phòng giam của tôi nói với chị Hoa Mi Nơ rằng giám thị có lệnh kêu chuyển chị Tròn qua ở chung phòng giam với chị Mai để ban đêm ban hôm tiện cho chị Mai săn sóc. Tôi hỏi sao không để ở phòng bịnh chung với chị Dung, ai bịnh cũng ở đó hết mà. Chị Khanh nói ở trên biểu sao thì làm vậy. Lại cũng là “ở trên.” Hỏi vậy thôi, chớ tôi biết bọn chúng nó không dám để tù chính trị ở chung với nhau, mà tách riêng ra cho ở chung với tù hình sự, mỗi phòng giam chỉ có một tù chính trị thôi.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 158
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 21/6/2017
Hôm sau, tôi gặp con Phương quản giáo đề nghị cuối tuần họp đội, tôi có một số ý kiến tố cáo Nguyễn Thị Quý. Con Phương nghe vậy cứ đi theo tôi hỏi tố cáo chuyện gì, tôi trả lời cứ họp đi rồi biết, tôi sẽ nói công khai trước tập thể đội 2.
Cuối tuần, con Phương tổ chức họp đội theo yêu cầu của tôi. Nó hỏi tôi sao không đưa đơn cho nó mà gởi ở đâu. Tôi trả lời bỏ vô thùng thơ góp ý rồi.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 157
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 18/6/2017
Ông Tý lại hỏi tôi gởi Phiếu chuyển và đơn khiếu nại của tôi đi đâu. Tôi lấy cây viết, tờ giấy viết cho ông ta mấy chữ: “Tòa án nhân dân tối cao phía Nam, số 124 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, quận 1, thành phố Hồ Chí Minh.“
Ông Tý này kêu con Thùy cầm tờ Phiếu chuyển tôi đưa ra văn phòng bên ngoài photo một bản đem vô đưa ông ta, rồi trả cái bản chính lại cho tôi. Ông ta cầm cái đơn tôi đưa cặp chung với tờ Phiếu chuyển photo, tờ giấy ghi địa chỉ để vô cái bìa hồ sơ bằng giấy cứng màu vàng và nói:
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 156
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 11/6/2017
Đặng Minh Quang ngồi im lặng, có vẻ đang cố nén cục tức xuống và suy nghĩ không biết nói gì với tôi để tôi làm theo ý hắn. Tôi cũng ngồi nhìn ra cửa phòng, mặt nghinh nghinh, nhịp nhịp chân chờ coi hắn nói cái gì. Tôi nhìn thấy có vài cán bộ nam lảng vảng đi qua đi lại trước cửa phòng.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 155
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 07/6/2017

Chẳng qua là tù nhân họ tiết kiệm nên xài như vậy, chớ trộn vô giặt cũng phải bỏ nhiều xà bông cho một lần giặt thì giặt mới sạch, nếu không trộn mà xài chỉ Omo thì bỏ ít xà bông, tính ra cũng vậy thôi hà, không tiết kiệm được cái gì hết. Tôi lấy xà bông trại phát đó cho những người tù không có gia đình thăm nuôi, họ rất mừng, cám ơn rối rít. Hỏi mấy chị ấy xà bông nhiều vậy xài làm sao hết, mấy chị nói để chị trộn vô xà bông Omo giặt đồ mướn cho mấy đứa có tiền.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 154
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 03/6/2017

Ngày 8 Tháng Ba, trại giam cho tù nữ nghỉ lao động một ngày, mời một lão ở Trung Tâm Văn Hóa huyện Xuân Lộc đến nói chuyện về quyền của phụ nữ và vài “ca sởi” ở trung tâm đó đến hát cho nữ tù nghe. Tôi nghe tụi nó nói lão này nói chuyện nghe hay lắm, năm nào cũng được mời đến nói chuyện nên cũng mò ra sân chung coi lão nói “hay” đến cỡ nào.
ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 153
Bài đã đăng báo Người Việt ngày 28/5/2017
Đặng Minh Quang đi rồi, chị Khanh nói:
– Trời ơi, sao chị Tần dám quát cán bộ, hồi nãy tui run muốn chết, hổng dám đứng gần nữa.
Tôi cười, nói:
– Có gì đâu mà phải sợ. Nó sai trước mình sai sau, nếu lôi ra xử lý thì sai cả đám, càng làm lớn chuyện hơn. Vài hôm nữa người nhà em vô thăm gặp em kêu nó làm đơn tố cáo lãnh đạo cái trại này nữa chớ chưa thôi đâu. Tạ Phong Tần chớ không phải đứa dốt nát nào mà muốn lên giọng làm trời làm đất. Em đâu có cần chúng nó giảm án, thích thì chơi tới bến luôn hà.
