MỘT JULY 4th BUỒN


Tính từ ngày nhà thám hiểm Christopher Columbus đặt chân tới Puerto Rico đến nay là 527 năm. Còn tính từ ngày July 4th 1776 đến nay thì mới có 244 năm. Nếu so với lục địa già và các quốc gia châu Á luôn “tự hào” có một bề dày lịch sử năm ngàn năm, bốn ngàn năm, thì nước Mỹ chẳng khác nào đứa trẻ sơ sinh đặt đứng cạnh các bô lão già cốc đế ông Bành Tổ.

Số liệu thống kê năm 2017 cho thấy người Mỹ da trắng chiếm 77.1% dân số, 13.3% người Mỹ da đen, 5.6% người Mỹ da vàng, số còn lại là tất cả các sắc dân khác trên thế giới. Người Mỹ tự hào với tên gọi Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Tuy là một quốc gia non trẻ, nhưng tất cả các sắc dân trên thế giới đều hướng về nước Mỹ với cái mà người ta gọi là “Giấc mơ Mỹ,” tức mơ ước được đến sống ở nước Mỹ, trở thành công dân Mỹ. Không nghe ai nói đến giấc mơ Nga, giấc mơ Tàu, giấc mơ Ấn, giấc mơ Gia Nã Đại… dù những quốc gia này cũng có lãnh thổ rộng lớn, dân số nhất nhì thế giới, bề dày lịch sử- văn hóa phải tính bằng con số ngàn trở lên.

Vì sao nước Mỹ non trẻ hấp dẫn tất cả mọi người, kể cả các thành phần cộng sản toàn thế giới ngày đêm ra rả chửi Mỹ nhưng vẫn âm thầm di dời tài sản, đem con cháu âm thầm qua Mỹ sống, quan chức cộng sản tai to mặt bự sau khi về hưu thì cũng tếch qua Mỹ sống? Đợn giản là bởi vì nước Mỹ ổn định, hùng mạnh; người dân Mỹ giàu trí tuệ lẫn tiền bạc, của cải. Công dân Mỹ ra nước ngoài không một quốc gia nào dám khinh thường. Pháp luật Mỹ rõ ràng, nghiêm minh, người dân không cần phải hối lộ quan chức để được việc của mình, không có chuyện con ông cháu cha hà hiếp, chèn ép thường dân. Mạng sống con người được coi là quan trọng nhất, dù bạn không một xu dính túi người ta vẫn cứu chữa cho bạn tận tình. Hệ thống giáo dục miễn phí, giáo dục cho học sinh lối sống tự lập, phát triển tư duy cá nhân chớ không cần phải rập khuôn máy móc “học tập tấm gương” của ai cả. Đặc biệt, không ai bị buộc tội lật đổ nhà nước hay nói xấu lãnh đạo, chụp mũ “phản động” như ở các quốc gia cộng sản (Có chăng chỉ người Việt sống ở Mỹ chụp mũ cộng sản lẫn nhau khi bất đồng ý kiến với nhau mà thôi, một kiểu hành xử rất xa lạ với người Mỹ).

Nước Mỹ cho người ta cảm giác yên bình, không bao giờ lo sợ nửa đêm có ai đó xộc vào nhà mình nhân danh chính phủ để hoạnh họe, bắt bớ người vô tội. Nước Mỹ cho người và vật một không gian sống trong lành, sạch sẽ, tình thương yêu đồng loại, chở che kẻ yếu, hành vi tàn ác với động vật bị người xung quanh miệt thị, rẻ khinh…. Nếu phải liệt kê tất cả những điều làm nên “Giấc Mơ Mỹ” thì có lẽ tôi phải mất đến hàng tháng vẫn chưa kể xong.

Tôi đi học ESL chung với rất nhiều người đã trưởng thành, có nhiều người từ nhiều quốc gia khác chọn nước Mỹ làm bến đỗ nhằm mục đích tìm kiếm nhiều tiền hơn, kiếm một cuộc sống giàu có, sung túc hơn, tương lai tươi sáng hơn cho con cái họ. Đối với họ, nước Mỹ cho họ sự bình yên, giàu có thì họ ở, còn ngược lại thì họ trở về nơi họ ra đi, nước Mỹ còn hay mất họ cũng bàng quan, thản nhiên không âu lo, vướng bận điều gì.

Có lẽ tôi là người duy nhất trong đám đông này không có nơi để quay về như họ, nên suốt từ khi xuất hiện đại dịch Covid-19 tới nay tôi luôn lo lắng cho nước Mỹ. Cả nước Mỹ tràn ngập một màu tang tóc, còn hơn cả chiến tranh, khi chỉ trong vòng vài tháng đã có 121,660 người chết vì dịch bệnh (số liệu đến ngày Jun 20, 2020). Nhà nhà đóng cửa, người người không dám ra đường, kinh tế nước Mỹ gần như kiệt quệ. Nếu trước đây, những chiều hè nóng bức dập dìu người đi bộ hóng mát thì bây giờ các nơi công cộng vắng ngắt vắng tanh. Trước đây, người dân vào các stores “trốn nóng” đến 11 giờ đêm thì bây giờ các stores 8 giờ tối đã đóng cửa. Tôi có cảm giác đó là sự im lặng của những thành phố chết.

Sau cơn dịch bệnh bất ngờ, nước Mỹ sẽ hồi sinh, điều này là tất nhiên. Ngờ bỗng dưng xuất hiện làn sóng dữ “Black Lives Matter” hủy hoại nước Mỹ còn hơn cả đại dịch Covid-19. Chống phân biệt chủng tộc, bảo vệ quyền sống cho người da đen đâu không thấy, chỉ thấy cướp bóc, hôi của, đốt phá tan hoang, giết người vô tội vạ mà nạn nhân là nhiều người da trắng, người da vàng, người da nâu và cả người da đen.

Tôi rất đau lòng khi nhìn thấy Antifa kéo đổ tượng cố Tổng thống Washington (Porland, Oregon), dùng lá cờ mà ông và các chiến sĩ đã đổ máu để bảo vệ nó đốt chính bức tượng của ông. Họ chặt đầu và kéo đổ tượng nhà hàng hải Christopher Columbus. Họ xịt sơn lên những bức tượng. Có người còn lớn tiếng la làng rằng người da đen đã phải làm nô lệ cho người da trắng 440 năm (?)

Nhìn cảnh vật tan hoang, tượng những anh hùng lập quốc Mỹ ngã nghiêng, tan nát, tôi nhớ tới các tượng Phật tại Bamyan (A Phú Hãn)- Tuyệt tác điêu khắc từ thế kỷ thứ 6- Bị nhà cầm quyền Taliban phá hủy để bắt buộc dân Nam Tư chỉ được “thờ lãnh tụ vĩ đại” Taliban mà thôi. Tôi nhớ tới Bao Chửng đời nhà Tống (tước Đông Hải Quận Khai Quốc Hầu, phủ Khai Phong, Trung Hoa cổ đại) được người dân kính trọng, thờ phụng như thần công lý. Miếu thờ, mộ phần của Bao Chửng bị đập phá tan hoang dưới thời “cách mạng văn hóa” của Mao Trạch Đông, với lý do Bao Chửng đã “tận tụy phục vụ triều đình phong kiến nhà Tống.” Người Trung Quốc chỉ được phép “biết ơn cha già dân tộc” Mao Trạch Đông, mỗi sáng hát bài Đông Phương Hồng ca ngợi “Mao chủ tịch” và đảng cộng sản Trung Quốc. Tôi nhớ thời kỳ các đền miếu, tượng thờ danh nhân, anh hùng nước Nam cổ đại bị đập phá, ghẻ lạnh, nhường chổ cho tượng đài Hồ Chí Minh mọc lên nhan nhản khắp nơi. Rồi các lăng, các mộ bố mẹ, dòng họ, anh em nhà họ Nguyễn Sinh (không biết có liên quan máu mủ gì tới Hồ Chí Minh hay không) thi nhau mọc lên đồ sộ, nguy nga bằng tiền thuế của dân. Dân Việt Nam cũng giống dân Trung cộng, chỉ được phép “biết ơn cha già dân tộc” (Hồ) mà không cần biết ơn các bậc tiền nhân, dù so với các bậc khai quốc Đại Cồ Việt thì tuổi tác Hồ Chí Minh chưa sánh bằng cái lông chưn của tiền nhân. Cộng sản ở bất cứ đâu cũng đều có chung một khuôn mẫu là muốn xóa đi lịch sử, xóa đi bất cứ giá trị tinh thần nào được công chúng tôn thờ để dựng lên duy nhứt “thần tượng” cộng sản mới, nhằm mục đích “ngu để trị”, độc tài mới toàn trị. Tôi nhìn thấy những đứa trẻ vắt mũi chưa sạch mặc áo in hình Che Guevara, vênh mặt hợm hĩnh dẫm chân giày xéo lên lá quốc kỳ Mỹ nhàu nát, bẩn thỉu dưới chân chúng. Lẽ nào nước Mỹ – thành trì chống cộng sản- vùng đất tự do của thế giới- Lại bị hủy hoại bởi cộng sản trong lòng nước Mỹ?

Tuy nhiên, theo WashingtonTimes, có hơn 800 ngàn người ở Tulsa, Oklahoma (thủ phủ người da đen) đã yêu cầu vé tham dự buổi nói chuyện của đương kim Tổng thống D. Trump để ủng hộ ông chống lại bọn cướp bóc, phá hoại nước Mỹ. Tôi chỉ biết cầu nguyện cho những người Mỹ chân chính này chiến thắng sự dữ, nước Mỹ vẫn là quốc gia bình yên, hùng mạnh. Bằng ngược lại, tôi biết tỵ nạn cộng sản lần thứ hai ở nơi đâu?

Jun 20, 2020

Tạ Phong Tần

(Little Sài Gòn, Nam Cali)

Một suy nghĩ 1 thoughts on “MỘT JULY 4th BUỒN

  1. ve dau ? con. gi. nua. ma. luyen. tiec. chet. noi. da nuoi duong. cuu. mang. minh. va. hay. nho. rang. , hay. co gang. vuon. len. chay. bong uoc mo. nhung. gi. tot. dep. cho. hom. nay. va. cho. nguoi. o. lai. , ban. linh. bang. ngoi but. !

    Thích

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.