Bài đã đăng Tuần báo Trẻ Magazine ngày 24/4/2018

Lúc nhỏ, trong nhà tôi có cái máy hát xài pin Con Ó và cả một thùng giấy bự chàm vàm đựng rất nhiều dĩa nhựa. Mỗi lần cha tôi để dĩa vô máy, gác cây kim lên mặt dĩa, bấm nút là cây kim chạy vòng tròn, máy phát ra tiếng hát. Dĩa có cái lớn như cái dĩa bàn, cái nhỏ cỡ một gang tay người lớn. Tôi thích mấy cái dĩa lớn bởi cái bìa giấy bên ngoài in hình nghệ sĩ mặc đồ cải lương Hồ Quảng xanh đỏ tím vàng nhìn mướt con mắt, mà cái dĩa bên trong cũng màu xanh, đỏ, vàng, cam… đẹp nữa.