ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 140

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 09/4/2017

Một trong số nghệ sĩ Mỹ ở Los Angeles ủng hộ nhân quyền cho VN

Chị Khanh nói ở đây có sách báo nhưng không có sách báo mới, toàn loại cũ do người nhà tù nhân đi thăm nuôi gởi vô. Có khi họ thu mua của mấy người bán ve chai, báo cũ, các sạp báo cũ lề đường giá rẻ đem lên mỗi lần cả chục thùng “tặng cho trại.” Tôi coi qua mấy quyển tạp chí, nguyệt san thì thấy quyển mới nhất cũng cách đây hai năm. Sách văn học, khoa học thì không có, sách luật lèo tèo vài cuốn Bộ Luật Hình Sự, Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự, Hiến pháp (cũ), Bộ Luật Dân Sự, không có thêm gì khác. Chị Khanh nói báo Nhân Dân ở đây không ai đọc nên ít khi lấy về, nếu tôi muốn đọc thì để chị báo với cán bộ mỗi ngày sẽ ra lấy về riêng cho tôi, tôi đọc xong đưa lại cho chị. Tôi đồng ý, mượn hai cuốn tạp chí cũ (tôi chưa đọc) cầm tay rồi đi qua phòng bệnh kiếm chị Dung.

Tiếp tục đọc

QUÊ NHÀ THANH MINH TẢO MỘ

Nhận được hình cúng Thanh Minh ở quê nhà, tức cảnh viết chùm thơ này.

I

Hun hút trời Nam vạn dặm trường
Kẻ ở, người đi vọng cố hương
Nước mất dễ đâu nhà yên ổn
Khăn trắng trùm lên nỗi tang thương
Thù nhà, nợ nước hai vai gánh
Dông bão nào đâu quản tuyết sương
Báo phục, rửa hờn gương Trưng, Triệu
Mới thỏa chí hùng rạng bốn phương.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 139

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 05/4/2017

Biểu tình ủng hộ quốc nọi ngày 01/4/2017 tại Little SG, Nam California.

Nghe tiếng chưn đi lịch kịch bên ngoài hành lang là biết con cán bộ Hằng đi lên cùng với con Thùy. Cái phòng này ít người, hành lang lại nhỏ nên không xếp hàng ở ngoài mà xếp hàng luôn trong phòng. Tất cả tù nhân trong phòng lấy cái áo sọc trại khoác vô người đứng dọc theo bệ nằm xi măng, nó đếm xong rồi đi ra, khóa cái cửa có song sắt của phòng lại. Trong này cởi áo sọc, bày cơm ra ăn, vừa ăn vừa coi phim Ðài Loan trên kênh truyền hình Vĩnh Long.

Tiếp tục đọc

MÙA HẸ NƯỚC

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 05/4/2017

Lá hẹ nước mềm, xốp và giòn, vị ngọt thanh mát rượi. (Hình: Internet)

Nếu không phải là dân miền Tây chính hiệu và quen thuộc cuộc sống hoang dã, rừng rú, nắng bụi mưa sình thời hoang sơ mấy chục năm về trước thì ít ai biết một thứ rau đồng ăn vô mê chết bỏ là hẹ nước. Kêu là hẹ nước vì nó mọc dưới nước, ở trong các thửa ruộng phèn, gốc bám sâu dưới bùn đất, bụi hẹ vươn lên khỏi mặt nước và xòe ra xung quanh, lá tỏa ra dập dềnh, dập dềnh, uốn éo theo từng đợt sóng mỗi khi có cơn gió thổi qua làm mặt nước ruộng chao động, phập phồng.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 138

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 02/4/2017

Vỏ chăn có chữ “FREEDOM MEDIA” Tạ Phong Tần tự làm bằng tay khi ở Trại 5 Thanh Hóa.

Đặng Minh Quang mời tôi qua ngồi bên chiếc bàn họp lớn cũng trong cái hội trường đó. Quang bắt đầu lân la hỏi thăm về gia đình tôi ở Bạc Liêu.

Tôi nói:

– Trong hồ sơ, lý lịch của tôi có hết đó, cán bộ giáo dục mà trước khi gặp tôi chưa đọc sao?

Tiếp tục đọc

BẠN CÓ NGHĨ BẠN LÀ LAZARO?

Đức Jesus làm cho Lazaro sống lại, từ hầm mộ bước ra.

Lâu lắm rồi, tôi đã đọc câu chuyện tiếu lâm như thế này:

Có một bà nọ rất là ngoan đạo, lúc nào cũng đọc kinh cầu nguyện với một tinh thần phó thác vô bờ bến vào Đức Chúa Trời. Ngày kia, làng của bà bị ngập lụt, tất cả dân làng đều chạy lụt hết rồi, còn lại một mình bà chạy không kịp nên phải leo lên mái nhà ngồi. Nước mỗi lúc một dâng cao, bà không sợ hãi gì cả, vẫn điềm nhiên đọc kinh cầu nguyện Thiên chúa cứu bà. Một lúc sau, có chiếc trực thăng bay qua, trên trực thăng thòng dây xuống gọi bà nắm dây để họ kéo bà lên. Bà từ chối: “Không cần đâu. Chúa sẽ đến cứu tôi.” Chiếc trực thăng bay đi. Nước tiếp tục dâng lên. Lại có người chèo thuyền đi ngang, gọi bà lên thuyền của họ đi tránh lụt. Bà vẫn từ chối: “Không, cám ơn. Chúa sẽ đến cứu tôi.”

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 137

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 29/3/2017

Hội trường cũng có bàn ghế bằng cây ngồi tử tế nhưng mà không có giấy viết. Tôi chọn ngồi hàng ghế sau lưng tất cả những người đang ngồi, dãy chính giữa, để tôi có thể quan sát hết mọi người trong hội trường.

Trung Tá Ðặng Minh Quang tự giới thiệu hắn ta là cán bộ giáo dục của K5 trại Xuân Lộc, Ðồng Nai. Xong cầm xấp giấy khổ A4 in sẵn đọc một hơi nội quy bao gồm: Căn cứ quyết định số… ngày tháng năm của bộ trưởng Bộ Công An, nội quy gồm có… điều. Ðiều 1, Ðiều 2, Ðiều 3…

Tiếp tục đọc

SẶC BỔI MÀ TRỘN XOÀI XANH

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 29/3/2017

Miền Tây Nam bộ Tháng Sáu đồng ruộng khô giòn, đất nẻ cứng như đá chẻ. Vậy mà cứ đến Tháng Bảy, Tháng Tám mưa xuống một cái là không hiểu sao cá ở đâu nhảy ra đầy ruộng. Ðặc trưng của cá đồng xứ này phải nói là con cá sặc, đủ loại cá sặc, nhất là con cá sặc trắng nhỏ nhỏ bằng hai ngón tay. Thịt nó ngon mà số lượng cá nhiều đến mức độ người ta phải đem làm mắm, phơi khô để dành ăn quanh năm suốt tháng. “Cá sặc muốn bắt dùng lờ/ Mấy đời cháu ngoại mà thờ giỗ ông,” “Muốn ăn bông súng mắm kho/ Thì về bưng ruộng ăn no đã thèm.” Con cá sặc trắng phần lớn người ta ăn tươi, làm mắm, làm khô.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 136

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 26/3/2017

Tết Bính Thân 2016, tại Báo Người Việt.

Tất nhiên Đặng Minh Quang thừa biết đó là quy định do chúng nó đặt ra, hắn ta phải tự hiểu, không cần chị Khanh giải thích. Tôi nghe Quang lên giọng như vậy thì sôi máu lên liền.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 135

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 22/3/2017

Chào cờ trước khi biểu tình ủng hộ quốc nội chống Formosa, ngày 18/3/2017 tại Little SG.

– Tao không có thau xài nó mà không cho đem vô thì nó có trách nhiệm phải cung cấp cho tao xài, đỡ tốn tiền mua, nó mà không cho đem vô thì nó không sống yên với tao đâu. – Tôi nói.

Tụi nó nghe tôi nói, lè lưỡi.

Tiếp tục đọc