BÁNH TẰM BÌ

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 09/11/2016

cobabanhtamHồi tôi còn nhỏ, nghe người lớn kháo nhau rằng bánh tằm cô Ba (bán ở chợ huyện) sở dĩ béo ngậy, ngọt, thơm, mà anh đàn ông nào ăn cũng đều công nhận như vậy, là vì cô Ba… se bánh tằm trên hai bắp vế non, tôi cứ tưởng thiệt không hà. Tôi thắc mắc hỏi cha tôi thì cha tôi cười hì hì, rồi giảng giải cho tôi biết cách làm bánh tằm hồi xưa cũng gần gần như vậy, nhưng không phải như lời người ta nói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 101

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 05/11/2016

pkn-ktMột thằng công an đeo hàm trung tá, không nhớ tên gì, ngồi ở hàng ghế dựa sát tường cửa ra vào nghe tôi chửi có lẽ bị “nhột” nên chen vô:

– Chị nói ít thôi. Ai cho nói những chuyện đó.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 100

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 02/11/2016

img_0977Tôi nói:

– Kỳ cái gì, giống như ở ngoài bãi biển vậy thôi. Tôi không ngại chúng nó việc gì phải ngại. Bây giờ nó còn trẻ, sau này sẽ già, hết ngại. Giờ đó là giờ tắm, biết vậy cán bộ nam mò vô nhìn vào phòng nữ làm gì? Tôi báo cho cán bộ Dũng biết, giờ tắm mà cán bộ nam nào mò vào nhìn, không những tôi chửi mà còn tạt nước dơ ra đừng có trách tôi. Còn gì nữa không? Nếu không tôi đi vô nghe?

Tiếp tục đọc

MÙA BÔNG ĐIÊN ĐIỂN

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 02/11/2016minh-hoa-bong-dien-dien

Bầu trời Sài Gòn âm u, mưa sầm sập, sầm sập từng cơn khiến cho phố phường ngập nước. Tôi trùm chiếc áo mưa cánh dơi, xắn cao ống quần lội nước bì bõm ngoài đường, gió giật mạnh tung cả cái áo mưa, từng giọt mưa lạnh quất mạnh vào đôi chân trần, khiến tôi nhớ về những ngày thơ ấu ở nhà quê.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 99

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 29/10/2016

t11Trong phòng giam không có giấy viết gì hết. Con Duyên lấy mấy cái bọc nilon trắng lớn rọc ra thành một miếng bự khoảng bằng tờ giấy A4, lấy cái bàn chải đánh răng mài xuống nền nhà cho cái cán bàn chải nhọn lên, rồi tôi đọc cho nó viết chữ đè lên miếng nilon. Khi cầm lên soi dưới ánh đèn thì thấy chữ, để xuống thì không thấy. Tôi đọc cho nó chép Kinh Lạy Cha, Kinh Kính Mừng, Kinh Tin Kính, Kinh Sáng Soi, Kinh Cám Ơn, Kinh Sáng Danh, ba câu lạy đọc sau khi đọc xong chuỗi kinh.

Tiếp tục đọc

TẠ PHONG TẦN TRẢ LỜI PHỎNG VẤN BÁO TRẺ

Đã đăng báo Trẻ ngày 31/10/2016

Do nhà báo Trịnh Thanh Thủy thực hiện

taphongtan1Trịnh Thanh Thủy (TTT):  Mới đây blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị bắt, xin cho biết quan điểm của cô về vấn đề đàn áp phong trào đấu tranh hiện nay qua chuyện Mẹ Nấm. Liệu có phải là một chiến dịch đàn áp mới hay không? và liệu phong trào dân chủ trong nước nên chuẩn bị gì để đối phó?

Tiếp tục đọc

“ĂN BÁNH TRÁNG TRỘN ĐI CÔ”

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 27/10/2016

mh_banh-trang-tronMấy năm gần đây, Sài Gòn rộ lên món quà vặt ăn lạ miệng, hay được bán rong trước cổng trường học, công viên, trên bất cứ hè phố Sài Gòn nào, đó là món bánh tráng trộn. Tôi không biết ai là người đầu tiên “phát minh” ra món ăn này, nhưng quả tình hiện nay món này nó “trăm hoa đua nở” khắp mọi nơi. Hầu hết học sinh, sinh viên, nhân viên văn phòng đều rất ưa chuộng, vì nó vừa ngon miệng, vừa rẻ tiền. Phía trước công viên Gia Định, công viên Tao Đàn có đến hàng chục xe đạp lẫn “quầy hàng” ngồi tại chỗ bán bánh tráng trộn. Mỗi bọc nilon bánh giá năm ngàn đồng, trẻ con, người lớn đều có thể mua một gói.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 98

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 26/10/2016

tan-vechiCứ vậy ngày nào nó cũng lập tức thông tin cho tôi khi tờ báo chưa vô tới trong phòng. Chỉ thay cái tên Nguyễn Tấn Dũng thành Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Thiện Nhân, Hoàng Trung Hải, Vũ Đức Đam, v.v… mà thôi.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 97

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 23/10/2016

tan-huyChị Cúc vừa đi xong, khoảng một giờ sau đã thấy tống vô một đứa nữ tù mới chừng hơn hai mươi tuổi. Nhìn cũng sạch nước cản, da trắng, tóc dày dài, đen bóng, mặt dài, mắt to, lông mày xâm nhếch lên kiểu đang thời thượng, người mập mạp, có mỗi cái tội chân ngắn thôi. Tôi hỏi nó tên gì, ở đâu, bao nhiêu tuổi, bị bắt tội gì. Con nhỏ mới vô nói nó tên Huỳnh Thị Hữu Duyên, hai mươi tám tuổi, nhà ở Quy Nhơn, vô Sài Gòn đi học, thuê nhà ở, nhưng đạp bà chủ nhà có một phát mà bà kia lăn đùng ra chết nên bị bắt, án ba mươi sáu tháng tù giam.

Tiếp tục đọc

ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI – (1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam) – Kỳ 96

Bài đã đăng báo Người Việt ngày 19/10/2016

taphongtan2-2Tôi giải thích hai chị cũng có quyền giống như tôi nếu hai chị mạnh dạn thông báo cho người nhà mình biết và làm đơn tố cáo chúng nó gởi đến tất cả các cơ quan truyền thông báo chí trong và ngoài nước. Bọn chúng chỉ có thể đè đầu cỡi cổ người tù được một khi người tù cam chịu cho chúng đè đầu cỡi cổ. Cả hai người ngồi nghe cho đã, công nhận là tôi nói đúng, xong lắc đầu nói: “Sợ lắm, nó đì chết”. Hèn gì bọn công an trại giam đứa nào cũng giàu có khá giả, xài điện thoại đời mới, đi xe sang nhờ vào cái sự hèn này mà chúng mới có đất làm ăn.

Tiếp tục đọc