
Khác với hoa hồi, quế, tiêu sọ là gia vị được xếp vô hàng “sang trọng”, ớt là loại gia vị thông dụng, bình thường, rẻ tiền ở Việt Nam, thậm chí bị coi là tầm thường nữa. Ở quê tôi, người ta đi chợ thường “xin thêm trái ớt” của bà bán rau, nhưng không ai xin bột hoa hồi, tiêu sọ (khoảng lưng muỗng cà phê) hay vài miếng quế.
Lúc nhỏ tôi rất ghét ớt, món ăn nào cho ớt vô là tôi không ăn được, nhịn đói luôn. Sau năm 1975 thì tôi “bị” tập ăn ớt, ngày nào có nồi cơm trong nhà là ngày đó “hạnh phúc”. Cơm nấu xong, đâm chén muối ớt để chính giữa làm thức ăn, cả nhà ngồi xúm xít chung quanh ăn cơm rắc muối ớt. Tôi bắt buộc phải ăn cơm với muối ớt, nếu ăn với muối trắng thì còn khó nuốt hơn nữa.